Khi trở về nhà họ Lục thì trời đã rất khuya, mọi người đều đã đi ngủ rồi. Lục Tuyên vẫn đi theo sau Kiều Ngô suốt quãng đường mà không nói một lời nhưng bước chân vẫn khá vững, chưa say đến mức không kiểm soát được.
Kiều Ngô không lập tức đi nghỉ mà trước tiên cô đến nhà chính, lấy chanh từ trong tủ lạnh ra, rồi tìm thêm một ít mật ong.
Vừa quay đầu lại thì thấy Lục Tuyên như ma quỷ mà đứng tựa vào cánh cửa tủ lạnh, ánh mắt đầy oán thán nhìn cô, cùng với tấm huy chương trên người cô.
Kiều Ngô bật cười: “Anh mấy tuổi rồi hả?”
“Lớn hơn cô một tuổi.” Lục Tuyên chỉ vào mình, “Cô phải gọi tôi là anh trai.”
Nhắc đến chuyện này, cậu lại càng không hài lòng mà đi theo sau lưng Kiều Ngô rồi chống một tay lên bàn bếp, tò mò hỏi: “Kiều Ngô, sao cô chưa bao giờ gọi tôi là anh trai?”
Kiều Ngô không ngẩng đầu lên, cô vẫn tiếp tục công việc trong tay: “Anh đâu có dáng vẻ gì của một người anh?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT