Cố Thiên Phàm biết cô đang an ủi mình, nhưng anh không thể không thừa nhận rằng mình thực sự được an ủi, anh khẽ mỉm cười:
“Lê Lê nói đúng, nếu bố mẹ đang ở trên trời nhìn anh, thấy anh đưa về cho họ một người con dâu tốt như vậy, chắc chắn họ cũng sẽ rất vui.”
Tô Lê: ... Khoe khoang quá rồi đấy!
“Đồ lưu manh, em còn chưa gả cho anh, chưa được tính là con dâu đâu.”
“Chuyện đó sớm muộn gì cũng xảy ra thôi. Em quên rồi à, Trung thu năm nay chúng ta sẽ đính hôn? Lúc đó em sẽ là vị hôn thê của anh, mùa xuân năm sau chúng ta sẽ kết hôn. Đến lúc đó, chỉ cần có giấy đăng ký kết hôn trong tay, anh sẽ cất nó vào két sắt, em muốn chạy cũng không thoát đâu!”
“Mùa xuân năm sau kết hôn thì cũng là chuyện của mùa xuân năm sau, đến lúc đó mới hợp pháp. Hơn nữa, sao em lại nghe nói có một vị phu nhân họ Lâm cứ khăng khăng muốn giới thiệu con gái cho anh?”
Cố Thiên Phàm không cười nổi, cô gái này không phải vẫn luôn ở trường sao? Sao lại biết chuyện này?
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT