Trong phòng 602 chỉ có mình Tô Lê là người ở Bắc Kinh, nên khi cuối tuần đến, những người khác chỉ có thể ở lại ký túc xá, ghé vào ban công nhìn cô xách vali ra khỏi tòa nhà với vẻ mặt ghen tị:
“Nhà ở ngay đây sướng thật, không chỉ cuối tuần nào cũng được về nhà, mà về nhà lại còn tiện lợi thế này, không phải chen chúc trên tàu hỏa.”
“Ghen tị chết mất, hồi đó bố mình muốn mình thi đại học ở địa phương, mình còn giấu ông ấy lén thi vào đại học Bắc Kinh, sau khi ông ấy thấy giấy báo nhập học, ba ngày liền không thèm nói chuyện với mình!”
“Người nhà ai cũng vậy thôi, mẹ mình cũng thế, vừa nhận được giấy báo nhập học đã khóc một trận, lúc mình lên đường lại ôm mình khóc thêm trận nữa, đến anh trai mình cũng khóc các cậu có tin được không?”
“Haiz! Ai cũng thế cả thôi, nhưng mình thì từ lâu đã muốn tự mình ra ngoài xông xáo rồi, chứ cả đời chỉ ở một chỗ thì chán chết!”
“Cũng đúng, dù sao cũng phải đi đây đi đó để mở mang tầm mắt chứ!”
Cuộc trò chuyện trên ban công vẫn đang tiếp diễn, thì Tô Lê vừa ra khỏi cổng trường đã thấy chiếc xe quen thuộc đỗ ở phía xa, và bóng dáng quen thuộc đứng bên cạnh xe:
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT