“Người nhà muốn mình học ngành này. Ông mình nói với mình, sau này nếu mình học chuyên ngành này, khi tìm việc làm gì đó, ông ấy có thể nhờ người giúp đỡ. Bản thân mình cũng không có ý kiến gì. Không đến nỗi thích lắm, nhưng cũng không ghét.”
Chú thích: Chuyên ngành của Đinh Văn Tĩnh từ ban đầu là ngoại ngữ, từ chương này chính thức sửa thành kinh tế quản lý, chuyên ngành của Giang Nam sửa thành kiến trúc.
“Mình rất thích tiếng Trung, văn hóa Trung Hoa của chúng ta rất rộng lớn và sâu sắc, sức hấp dẫn của ngôn ngữ lại càng độc đáo và lôi cuốn. Từ nhỏ mình đã rất thích mẹ dạy mình đọc thơ. Mẹ mình rất ngạc nhiên, rõ ràng là một đứa trẻ không thể ngồi yên, vậy mà cứ hễ đụng đến thơ ca là có thể ngồi cả ngày.”
“Mình á? Mấy cậu không biết đâu, ước mơ từ nhỏ đến lớn của mình là sau này có thể tự mình xây nhà. Mình vẫn luôn nghĩ, khi nào mình mới có thể xây được tòa nhà cao nhất và tốt nhất thế giới đây? Vì vậy, mình chọn khoa kiến trúc. Mấy cậu cứ chờ xem, sau này mình nhất định sẽ cho mấy cậu ở trong tòa nhà mà mình tự tay thiết kế!”
“Được được! Vậy chúng mình sẽ chờ sau này kỹ sư Giang thiết kế ra tòa nhà cao nhất, tốt nhất thế giới, để tất cả chúng mình đều có thể dọn vào ở!”
“Yên tâm đi! Có mình ở đây, chắc chắn rồi!”
“Ơ? Tiểu Lê, chúng ta đã nói nhiều như vậy rồi, vậy lúc trước tại sao cậu lại chọn ngành vật lý?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT