Sau khi Nhậm Thiên Phàm rời đi, Tô Lê nhìn sách, tay đặt trên cổ chậm rãi vuốt ve miếng ngọc bội bình an, ý cười trong mắt dần dần sâu hơn.
Cô biết cô và Nhậm Thiên Phàm là cùng một loại người, cứu rỗi lẫn nhau, rồi yêu nhau, đời người ngắn ngủi, kịp thời hưởng lạc. Cô biết mình thật sự yêu Nhậm Thiên Phàm, cô cũng biết Nhậm Thiên Phàm yêu cô sâu đậm, vì vậy cô nguyện ý gả cho anh.
Bây giờ chỉ còn chờ xem anh có thể dựa vào năng lực của mình để cưới được cô hay không, dù sao cửa ải ông nội cũng rất khó vượt qua! Vượt qua ông nội, còn có cha mẹ nuôi nữa, anh còn rất nhiều việc phải nỗ lực.
Đến tối, Tô Lê tắm rửa xong vẫn nằm trong sân hóng mát ngắm sao như thường lệ, đột nhiên nghe thấy tiếng động từ sân sau vọng lại, không ngờ người đàn ông này trèo tường còn nghiện nữa sao?
Cô không để ý đến tiếng động đó, một lúc sau liền nghe thấy tiếng nước truyền đến từ sân sau. Sau khi tiếng nước dừng lại, một loạt tiếng bước chân chậm rãi tiến lại gần từ phía sau, dần dần trở nên rõ ràng: “Sao lại nằm ở đây? Không sợ muỗi đốt à?”
“Ôm em.”
Tô Lê nằm trên ghế đưa tay về phía Nhậm Thiên Phàm, Nhậm Thiên Phàm khẽ cười một tiếng, cúi người bế ngang Tô Lê từ trên ghế xuống, đi vào trong phòng: “Em đang đợi anh về sao?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play