Khi cơm nước đã dọn lên bàn, Nhậm Thiên Phàm bưng ra một bát canh gà đã múc sẵn cho Tô Lê, để nguội một lúc, bây giờ nhiệt độ vừa phải có thể ăn được: “Uống đi, bây giờ không nóng nữa rồi.”
Tô Lê uống một ngụm lớn, híp mắt lại một cách thỏa mãn: “Ngon quá, đúng là canh anh nấu, sao trên đời lại có người đàn ông hoàn hảo như anh chứ? Vừa đẹp trai, dáng người lại đẹp, nấu ăn lại ngon, dù em là đàn ông em cũng sẽ yêu anh mất!”
“Bớt nói nhảm đi, ăn cơm đi, anh cũng có cởi đồ trước mặt em đâu, sao em biết anh có dáng người đẹp.”
“Cái này cần phải cởi ra xem sao? Bờ vai rộng này, eo thon này, còn có đôi chân dài này nữa, anh quên rồi à, tuy em chưa nhìn thấy nhưng em đã được sờ rồi mà, phải không anh?”
“Khụ khụ!” Nhậm Thiên Phàm lại bị lời khen ngợi thẳng thừng của Tô Lê làm cho sặc, anh nghĩ mình không thể thua cô ở khoản này được, bèn ghé sát lại gần Tô Lê, giọng nói mang theo chút ý tứ dụ dỗ: “Vậy Lê Lê muốn xem không? Anh có thể cho em xem đã đời.”
A, lại bắt đầu nữa rồi sao? Tô Lê không muốn để ý đến anh nữa, đúng là con công xòe đuôi bất cứ khi nào có cơ hội. Nhâm Thiên Phàm không bỏ lỡ dái tai Tô Lê đã ửng hồng.
Xem ra cô gái nhỏ này đang ngại ngùng, anh biết mỗi lần cô đều thích đấu khẩu với mình, thật sự đến lúc hành động thì cô lại rụt rè hơn cả thỏ. Trêu chọc cô gái nhỏ xong, lại sợ quá trớn khiến cô tức giận, Nhậm Thiên Phàm cũng biết ý dừng lại không trêu cô nữa.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT