Vì vậy, khi Tô Lê nói không muốn vào đoàn văn công, Từ Na Na đứng phía sau lo lắng đến chết, chỉ sợ cô đổi ý. Mặc dù Từ Na Na biết chẳng ai có thể từ chối điều kiện này, đó chính là đoàn văn công! Biết bao nhiêu người chen lấn xô đẩy cũng chẳng vào được, ai ai cũng lấy làm vinh dự khi được vào đoàn văn công!
Sau khi Tô Lê từ chối, Từ Na Na thở phào, rồi lại cảm thấy khó tin và buồn cười. Đúng là đồ nhà quê, có biết mình đang nói gì không vậy? Cứ thế mà từ chối đoàn văn công, sau này sẽ hối hận cho mà xem!
“Đoàn trưởng, người ta đã không coi trọng đoàn văn công của chúng ta rồi, chúng ta cũng đừng ép người ta nữa. Về tập luyện thôi!”
Người nói câu này là Trần Tuệ đứng bên cạnh Từ Na Na. Cô ta thấy Tô Lê thật kiêu ngạo, dám coi thường đoàn văn công. Bản thân cô ta năm xưa đã phải vất vả lắm mới chen chân vào được.
Mà vào rồi cũng không yên ổn, phải luôn nỗ lực tập luyện, sợ bị người khác thay thế. Nhưng dù sao thì được vào đoàn văn công cũng là điều đáng tự hào rồi.
Cho nên khi Tô Lê thản nhiên nói không muốn tham gia đoàn văn công, Trần Tuệ liền muốn dạy cho cô ta một bài học, mới có câu nói vừa rồi.
Tô Lê cảm nhận rõ ràng ánh mắt của mấy người phía sau nhìn cô đang dần trở nên khác lạ, mang theo địch ý rõ ràng. Chuyện gì thế này? Sao lại đổ tội lên đầu cô rồi?

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play