Nghĩ đến đây, Tô Lê đột nhiên phát hiện mình không còn giận nữa, chỉ còn lại chút xót xa trong lòng. Lúc đó anh cũng chỉ là một đứa trẻ mà thôi.
Thôi, lần này bỏ qua cho anh vậy. Về cuộc điện thoại mà mẹ nuôi gọi đến hai hôm trước, Tô Lê cũng đoán được chắc chắn họ muốn báo cho cô biết, chỉ là cô vừa hay lên trấn nên lỡ mất. Xảy ra chuyện lớn như vậy, cha mẹ nuôi chắc chắn phải về nhà một chuyến.
Hơn nữa, nghe ý tứ trong lời nói của Trình Hân Hân, chuyện này coi như đã được giải quyết ổn thỏa. Nếu đã giải quyết xong thì chắc chắn họ sẽ sớm gọi điện cho cô, cô không cần phải lo lắng, cứ chờ là được rồi.
Sau khi nghĩ thông suốt, Tô Lê cảm thấy cơn tức trong lòng đã tan biến gần hết, cũng có thể tập trung tinh thần, bèn lấy ra một đề thi khó làm.
Lúc mẹ nuôi gọi điện thoại đến, Tô Lê đang ở đại đội bộ bàn công việc. Nghe điện thoại xong biết mọi chuyện bên kia đều ổn, cô cũng yên tâm. Cô lại bắt đầu trò chuyện với từng người trong nhà, ai ngờ sắp đến lượt nói chuyện với người yêu của mình thì lại có người đến đại đội bộ nói có việc gấp tìm cô.
Không còn cách nào khác, Tô Lê đành phải kêu Tiểu An đưa lại điện thoại cho mẹ nuôi, vội vàng dặn dò hai câu rồi cúp máy. Ai ngờ người yêu cô, một người đàn ông to lớn, lại có nhiều tâm tư như vậy. Cứ nghĩ linh tinh, chẳng có chút nghiêm túc nào cả.
Điều càng khiến cô không ngờ tới là, người yêu hay suy nghĩ lung tung này của cô không lâu sau đó lại mang đến cho cô một bất ngờ lớn… à không, nói là kinh hãi thì đúng hơn.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play