Ông cụ nhận điện thoại, “Alo” một tiếng đầy nội lực: “Con bé nhớ ông nội chưa? Ha ha ha, ông biết ngay mà, cái miệng dẻo quẹo của cháu chỉ giỏi nói lời ngon tiếng ngọt để dỗ dành ông già này thôi. Yên tâm đi, bên này không có việc gì đâu. Cháu cứ ăn uống đầy đủ vào, chút chuyện nhỏ này không làm khó được người nhà chúng ta đâu!”
Sau đó Nhâm Trác nhận điện thoại nói vài câu, rồi đến Tiểu An. Tiểu An nói xong đưa điện thoại lại cho An Chi: “Mẹ, chị Lê Lê muốn nói chuyện với mẹ.”
Bề ngoài, Nhậm Thiên Phàm ngồi bên cạnh thản nhiên uống trà, nhưng thực ra ánh mắt anh đã muốn xuyên thủng cả điện thoại rồi. Vốn nghĩ thế nào cũng đến lượt mình nói chuyện với cô, kết quả An Chi nói vài câu rồi nhìn anh với vẻ mặt khó xử:
“Hả? Nhanh vậy sao? Được rồi, con có việc thì cứ đi làm đi. Vài hôm nữa chúng ta cũng về, đến lúc đó mẹ nuôi lại đến thăm con. Ừ ừ, đi đi.”
An Chi đặt điện thoại xuống nói: “Lê Lê nói bên đó có chút việc, phải đi làm trước, xong việc sẽ gọi lại.”
Nhậm Thiên Phàm đáng thương chờ đợi đã lâu:!!!!! A a a, xong rồi, lần này anh tiêu đời rồi!
Mấy người khác cũng không nghi ngờ gì, sau khi đặt điện thoại xuống nói chuyện một lúc rồi ai làm việc nấy, chỉ còn lại một mình anh ngồi trên ghế sô pha uống trà. Trà đã nhạt màu mà anh vẫn cứ lặng lẽ uống.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play