"Á! Đau!" Trương Hằng ôm đầu kêu đau, dì Trần lại thản nhiên nói: “Nhưng nếu là đánh nhau vì em gái Lê thì được.”
"Mẹ! Vừa nãy mẹ đã đồng ý rồi, vậy sao mẹ còn đánh con? Đau lắm đấy!" Trương Hằng rưng rưng nước mắt nhìn mẹ mình.
Dì Trần vẫn thản nhiên như không có chuyện gì xảy ra: “Xin lỗi, trước kia đánh quen tay rồi, mẹ là mẹ con, chẳng lẽ không được đánh con hai cái sao?”
“Hahahahahahaha!”
Mọi người đều cười vang trước sự đáng thương của Trương Hằng, còn đồng chí Trương Hằng đáng thương kia chỉ biết câm nín, tập trung ăn cơm.
Sau bữa cơm, dì Trần và bà cụ Trương lại kéo Tô Lê nói chuyện rất lâu, Trương Hằng và cha anh ấy bị đuổi vào bếp rửa bát. Mãi cho đến khi trời tối, Tô Lê mới chào tạm biệt mọi người để ra về.
Bà cụ Trương lưu luyến nắm lấy tay Tô Lê, cả nhà tiễn cô ra tận cửa, tiễn đến tận đầu ngõ, lúc này, Tô Lê mới nhìn thấy một bóng dáng quen thuộc đang đứng cạnh xe.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play