Mấy tờ giấy này ghi lại tất cả những đau khổ mà Tô Lê phải chịu đựng trong nửa đời trước, nhưng nỗi khổ của cô đã kết thúc. Sau này, cuộc đời cô sẽ là một con đường bằng phẳng trải đầy ánh nắng!
Mặc dù Tô Chí Quốc đã bị xử bắn, Trần Thiến cũng vì tội đồng lõa giết người mà phải ngồi tù, hai đứa con của bọn họ cũng bị đưa đến những vùng quê hẻo lánh nhất.
Nhưng Nhậm Thiên Phàm cảm thấy như vậy vẫn chưa đủ, những gì bọn họ phải chịu đựng so với một phần vạn những gì Tô Lê phải chịu đựng khi còn nhỏ thì chẳng là gì cả. Vì vậy, tối hôm đó, anh đã gọi người đến và dặn dò cai ngục ở nhà tù nơi Trần Thiến bị giam giữ, nhất định phải “chăm sóc” bà ta thật tốt!
Đều là người trong giới, sao có thể không hiểu ý của anh là gì? Vì vậy, Trần Thiến sống trong tù không bằng chết, thường xuyên bị bạn tù đánh đập và ngược đãi vì vi phạm nội quy.
Trần Thiến cầu xin cai ngục, hy vọng có thể đổi phòng giam khác cho bà ta, nếu không bà ta sẽ bị đánh chết mất. Nhưng cai ngục nghe vậy chỉ cười lạnh một tiếng:
“Bà nghĩ bà là ai? Còn dám đưa ra yêu cầu này nọ, bà chỉ là một kẻ tù tội mà thôi. Thay vì ở đây cầu xin tôi, không bằng bà hãy nghĩ xem trước đây mình đã gây ra tội ác gì, đắc tội với ai! Đã rơi vào kết cục này rồi, thì nên an phận thủ thường đi! Đừng có giở trò gì ở đây!”
Trần Thiến vẫn bị nhốt trong phòng giam đó, mỗi ngày đều phải chịu đựng sự sỉ nhục và ngược đãi. Mỗi khi bọn họ làm quá đáng, cai ngục sẽ ra cảnh cáo, yêu cầu bọn họ kiềm chế một chút.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT