Vừa nhìn thấy Tô Lê đi xuống cầu thang, vẻ mặt lạnh lùng của Nhậm Thiên Phàm lập tức trở nên ôn hòa, giống như có công tắc vậy: “Chào buổi sáng Lê Lê, tối qua cháu ngủ ngon không?”
“Chào buổi sáng chú út, cháu ngủ rất ngon.”
“Lần sau uống ít thôi, xem cháu tối qua quậy kìa.”
Mặt Tô Lê đỏ bừng: “Chú út còn trêu chọc cháu, lần sau cháu không uống rượu nữa. Tối qua xảy ra chuyện gì vậy ạ, cháu không nhớ rõ nữa!”
Bây giờ đến lượt Nhậm Thiên Phàm không cười nổi, cả đêm qua anh trằn trọc suy nghĩ xem câu "tỏ tình" của mình có vấn đề gì không, kết quả bây giờ cô nhóc này lại nói với anh là cô không nhớ gì cả?
"Ôi chao, chúng ta mau đi ăn sáng thôi chú út, cháu sắp chết đói rồi!" Tô Lê tinh quái lè lưỡi, kéo Nhậm Thiên Phàm đi về phía bàn ăn. Vốn dĩ Nhậm Thiên Phàm còn đang chìm đắm trong thế giới của riêng mình, trong nháy mắt đã bị hành động nhỏ vô ý thức của Tô Lê dỗ ngọt.
Người ta hay nói vuốt lông thành công là như vậy, mặc dù có thể Tô Lê không cố ý. Nhưng, nhưng mà cô chủ động nắm tay anh rồi! Nhậm Thiên Phàm đi theo sau lưng Tô Lê, nụ cười trên mặt không thể nào giấu nổi.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT