Nhìn thấy Tô Lê khóc, Nhậm Thiên Phàm sững người một chút, sau đó đặt bánh ngọt vào tay quản gia bên cạnh, còn mình thì bước nhanh đến trước mặt cô, lấy ra một chiếc khăn tay sạch sẽ lau nước mắt cho cô:
“Ngoan nào, vốn dĩ muốn cho cháu vui vẻ một chút, sao lại giống như chọc cháu đau lòng? Đừng khóc, đừng khóc nữa. Đã lâu rồi cháu không đón sinh nhật, sau này chúng ta mỗi năm đều sẽ tổ chức sinh nhật cho Lê Lê, được không?”
Nhậm Thiên Phàm cố gắng kìm nén, muốn ôm Tô Lê vào lòng. Bây giờ không được, bây giờ vẫn chưa được. Trước mặt nhiều người như vậy, nếu anh làm như vậy, không những thất lễ mà còn ảnh hưởng đến danh tiếng của Tô Lê.
Tô Lê lau sạch nước mắt, cố gắng nở nụ cười với mọi người:
“Cảm ơn mọi người, hôm nay cháu rất vui.”
Mọi người lúc này mới thở phào nhẹ nhõm. Nếu tiểu thư đã vui vẻ thì không có gì đáng ngại.
“Tốt rồi, cháu gái ngoan của ông, hôm nay là sinh nhật cháu, cháu gái mau đến cắt bánh ngọt đi!”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play