Sáng hôm sau, Tô Lê tỉnh dậy trên giường với tâm trạng vô cùng khó tả. Ai đó có thể nói cho cô biết tại sao tối qua cô lại nằm mơ, lại còn mơ thấy một người đàn ông sờ soạng mình không?
Không phải chứ, chẳng lẽ kiếp trước cô sống độc thân đến mức kiếp này ông trời cũng không chịu nổi nữa, muốn tìm cho cô một người đàn ông nên tối qua cô mới mơ thấy đàn ông?
Tô Lê tự hỏi bản thân, không có lý nào cả, cô cũng không phải kiểu người không có đàn ông là không sống nổi, sao tự nhiên lại mơ thấy giấc mơ kỳ lạ như vậy? Đúng là chuyện lạ đời!
Nghĩ đến người đàn ông trong mơ, may mà anh còn biết điều, không sờ mó lung tung, nếu không dù chỉ là trong mơ cô cũng sẽ cho anh gãy chân!
Nhưng bây giờ nghĩ lại, sao Tô Lê lại cảm thấy trong mơ cô không hề phản kháng, thậm chí còn có chút hưởng thụ?
Lại nghĩ đến người đàn ông trong mơ, tuy bị một màn sương mờ ảo che khuất khiến cô không nhìn rõ mặt, nhưng không hiểu sao cô lại nhớ rất rõ đuôi mắt phải của anh có một nốt ruồi, đó là điểm đặc trưng duy nhất của người đàn ông trong mơ.
Ngoài ra, hình như cô còn nhớ… khụ khụ… hình như còn nhớ bờ vai rộng, eo thon, chân dài của anh… rồi còn… hì hì…

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play