Anh bắt đầu vô thức không đem theo bức ảnh của Tô Lê theo người nữa, ngay cả những bức thư đã đọc đi đọc lại kia cũng bị anh nhét hết vào trong rương rồi cất vào một góc, bao gồm cả bức thư Tô Lê mới gửi đến, anh căn bản không dám mở ra xem.
Nhâm Thiên Phàm cố gắng kìm nén tình cảm của mình, tự nhủ với bản thân rằng bọn họ chỉ là chú cháu, anh không thể có những suy nghĩ cầm thú như vậy.
Trước kia, mỗi khi Tô Lê gửi thư hay bưu phẩm đến, Nhậm Thiên Phàm đều dặn quản gia không cần kiểm tra, cứ mang thẳng đến thư phòng cho anh. Từ sau khi quyết định như vậy, Nhậm Thiên Phàm dặn quản gia sau này Tô Lê có gửi gì đến cũng không cần mang đến thư phòng nữa, để quản gia tự xử lý.
Quản gia rất ngạc nhiên, cho rằng Nhậm Thiên Phàm và Tô Lê cãi nhau, Nhậm Thiên Phàm giận Tô Lê nên mới không muốn nhìn thấy đồ đạc cô gửi đến, nhưng ông ấy không dám hỏi thẳng, chỉ biết làm theo.
Nhưng mà, tình cảm bị kìm nén càng lâu thì khi bộc phát sẽ càng mãnh liệt, dữ dội hơn, tất cả đều bắt nguồn từ việc Nhậm Thiên Phàm vô tình đi ngang qua phòng bếp, nhìn thấy mẹ Trương đang mở một thùng hàng được đóng gói cẩn thận, vừa mở vừa nói nhỏ với một người giúp việc khác:
“Tiểu Lê tiểu thư thật sự rất quan tâm đến tiên sinh, biết ngài luôn ngủ không ngon nên gửi rất nhiều đồ an thần đến. Nghe nói trà hoa này là do một tay tiểu Lê tiểu thư làm, bây giờ ngày nào cậu ấy cũng uống một cốc, giấc ngủ quả thật tốt hơn trước rất nhiều.”
Tất cả mọi người ở Bích Thủy Uyển đều biết đến sự tồn tại của Tô Lê, đương nhiên là do Nhậm Thiên Phàm đã cố ý nói với bọn họ: Trong nhà có thêm một cô gái rất xinh đẹp, ai cũng yêu quý.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT