Lâm Xuân Thảo hơi yên tâm, không ngừng tự an ủi bản thân, Tô Lê chắc chắn không phải là kiểu con dâu mà hai ông bà nhà họ Đinh thích. Chỉ cần cô ta có thể trở thành người con dâu tốt trong mắt họ, chắc chắn họ sẽ càng thêm yêu quý cô ta.
Tô Lê là cái thá gì? Chẳng phải là kiểu bình hoa di động chỉ được cái mã bên ngoài giống như Từ Kiều Kiều hay sao? Cùng lắm là đánh nhau giỏi hơn người thường một chút thôi, loại người như vậy làm sao có thể yên phận ở nhà chăm sóc chồng con được chứ?
Tô Lê: Thì ra cô biết tôi đánh nhau giỏi à? Vậy gan cô cũng lớn thật đấy, còn dám ở sau lưng nói xấu tôi, có tin tôi ném cô cho trăn ăn không?
Lâm Xuân Thảo cứ như vậy tự dỗ dành bản thân vui vẻ, vừa ngâm nga bài hát vừa quay về điểm thanh niên trí thức. Cô ta phải chuẩn bị thật tốt, hai hôm nữa sẽ đến nhà đội trưởng thăm hỏi, nhất định phải khiến Đinh Kiến Thiết và Trịnh Quế Phương thích mình!
Tại Kinh Thị, trong căn nhà cổ của nhà họ Nhậm, Nhậm Trường Phong đang trừng mắt nhìn người đàn ông trước mặt:
“Cha đã nói với anh bao nhiêu lần rồi, mau đưa một cô con dâu về cho cha? Anh lại cứ làm lơ, đồ khốn nạn! Anh nghĩ xem anh đã hai mươi lăm tuổi rồi, con nhà người ta bằng tuổi anh giờ đã hai đứa con cả rồi, anh vẫn là thanh niên độc thân, chẳng lẽ anh muốn chọc tức chết cha sao?”
Người đàn ông trẻ tuổi đứng đối diện, ngoan ngoãn chịu mắng, trên mặt lộ vẻ bất đắc dĩ: “Cha, vừa rồi cha cũng nói rồi, con mới hai mươi lăm tuổi, đang là thanh niên sung sức, sao lại già rồi?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT