Lâm Xuân Thảo choáng váng. Từ Kiều Kiều này đúng là không sợ chết mà. Những lời này có thể nói ra trước mặt bao nhiêu người như vậy sao? Cô ta sợ cha mình sống quá lâu hay sao? Nhưng mà như vậy cũng tốt, cô ta tự tìm đường chết thì cô ta xem còn hả hê hơn, cô sẽ không nhắc nhở con ngốc này đâu!
"Vậy thì cô về đi, dù sao tôi cũng không nhận được thông báo gì cả. Tôi thấy cô nên hỏi xem tay cha cô có dài đến mức này không, lỡ như không tới thì mất mặt lắm." Đinh Kiến Thiết cũng không nể mặt cô ta, mở miệng đáp trả.
"Ông! Ông có thái độ gì vậy hả! Tôi sẽ về nói với cha tôi!" Từ Kiều Kiều tức giận dậm chân, há miệng định giở trò mách cha.
Đinh Kiến Thiết cười lớn: “Cô cứ việc về đi, Đinh Kiến Thiết tôi ở đây chờ, đã lớn thế này rồi mà cứ như đứa trẻ con, hở ra là mách cha, thật mất mặt. Hay là bây giờ tôi viết báo cáo cho cô trở về luôn nhé? Chúng tôi không nuôi nổi cô đâu!”
Từ Kiều Kiều vốn dĩ còn muốn cãi nhau, nhưng vừa nghĩ đến việc bị trả về thì sẽ không được gặp anh Giang Hoài của cô ta nữa, nên đành ngậm miệng lại. Đinh Kiến Thiết thấy cô ta không làm ầm ĩ nữa nên cũng không nói thêm gì:
“Không còn chuyện gì nữa chứ? Vậy thì tiếp theo tôi sẽ điểm danh, Từ Kiều Kiều, Lâm Xuân Thảo, Tần Đinh Hương, Tào Trưng, Sở Thiên Kỳ, Kiều Minh Lỗi, Trần Minh Châu, Vương Tinh Trúc, Trương Siêu Kiệt, Hoàng Giác, Mã Tranh, Trương Gia Minh! Có mặt đủ chưa?”
Sau khi xác nhận mọi người đã đến đông đủ, Đinh Kiến Thiết mới gật đầu: “Đi thôi, chúng ta tranh thủ lên đường, còn phải đi mấy tiếng nữa đấy!”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play