Lâm Xuân Thảo bên này vất vả lắm mới thu xếp được cảm xúc của mình, khó khăn kéo hành lý của Từ Kiều Kiều và hành lý của mình chậm rãi di chuyển đến. Đương nhiên phần lớn hành lý vẫn là của Từ Kiều Kiều, vừa mới đứng vững chưa kịp nói chuyện đã bị Từ Kiều Kiều hung hăng đẩy một cái:
“Đồ ngu! Cầm hành lý cũng không xong, giống như phế vật vậy, cũng không biết tại sao cha mẹ lại cho loại người này đi theo tôi xuống nông thôn!”
Vốn dĩ Lâm Xuân Thảo không đứng vững bị đẩy bất ngờ như vậy, liền ngã lảo đảo, ngã trên đất nửa ngày không bò dậy nổi. Động tĩnh bên này của hai người lại thu hút ánh mắt của rất nhiều người.
Mặt Lâm Xuân Thảo đỏ bừng, Từ Kiều Kiều đã không chỉ một lần làm nhục cô ấy trước mặt nhiều người như vậy, cô ấy chẳng lẽ không biết xấu hổ sao?
Một người đàn ông da ngăm đen nói giọng địa phương nặng trịch đi tới: “Sao cô gái này lại bắt nạt người ta thế? Mọi người đều đến từ một nơi, đó chính là đồng chí, đối với đồng chí của mình mà cũng có thể ra tay như vậy, tôi thấy cô gái này là xấu tính từ trong xương rồi!”
“Cần ông lo à, đồ nhà quê! Ông vội vàng nhảy ra như vậy có phải là để ý đến cô ta không? Được rồi, tôi về sẽ gửi điện báo cho cha mẹ cô ta, chắc họ sẽ rất vui mừng, dù sao trước đó còn đang muốn gả con gái đi lắm mà!”
Từ Kiều Kiều khoanh tay, lên tiếng châm chọc, lời nói không coi Lâm Xuân Thảo ra gì.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play