Sáng sớm hôm sau, Tô Lê mở cửa sân, nhìn ra ngoài, khung cảnh đập vào mi mắt là một thế giới được trang hoàng lộng lẫy bởi tuyết trắng. Cả thôn nhỏ đã thay đổi diện mạo, tất cả đều được bao phủ bởi một màu trắng xóa, từ mặt đất, mái nhà, ngọn cây, cho đến ngọn núi phía xa xa.
Ngước mắt nhìn lên, mấy gốc cây già trước kia bị gió Tây Bắc thổi rụng hết lá, trơ trụi, giờ đây như được “hồi xuân” với những bông hoa tuyết trắng muốt. Mặt trời đã lên cao, chiếu rọi xuống mặt đất phủ đầy tuyết trắng, khiến người ta không dám nhìn lâu, sợ chói mắt.
Thưởng thức cảnh đẹp một lúc, Tô Lê xoay người đi vào nhà. Trưa nay, cô muốn ăn bánh sủi cảo nhân thịt dê. Tuy trong không gian có bánh sủi cảo đông lạnh, nhưng cô vẫn muốn ăn bánh mới gói hơn, cho nên phải chuẩn bị sớm một chút.
Sau khi nhào bột xong, Tô Lê đặt lên giường đất để ủ bột, sau đó bắt đầu “băm băm băm” băm thịt làm nhân. Thịt sau khi băm xong được trộn đều với gia vị, ngửi thử một chút, đúng là hương vị này rồi.
Lúc này, bột cũng đã ủ xong, Tô Lê bắt đầu gói bánh. Lần này, cô làm rất nhiều nhân và vỏ bánh, gói được hơn sáu trăm chiếc. Đến lúc gói gần xong, Tô Lê đã bắt đầu tự hỏi tại sao bản thân lại tự hành hạ mình như vậy.
Nhưng đến khi hoàn thành, nhìn những chiếc bánh trắng trẻo, mũm mĩm xếp ngay ngắn, đều tăm tắp, Tô Lê bỗng cảm thấy vô cùng thỏa mãn. Cô để lại năm mươi chiếc để luộc ăn, sau đó nghĩ ngợi một lúc lại lấy thêm hai mươi chiếc, định bụng luộc chín rồi mang sang cho Lý Tiểu Điệp và Trình Hân Hân ăn thử.
Nước sôi, thả bánh vào luộc. Nhìn những chiếc bánh tròn vo dần dần nổi lên trong nồi, phần bụng càng lúc càng phồng lên, tỏa ra mùi thơm hấp dẫn, là biết bánh đã chín.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play