Sau khi tiễn Chu Thanh Dương đi, Tô Lê lập tức xoay người trở về nhà khóa cửa sân lại, sau đó đi vào trong không gian, bắt đầu gọi Thiên Bá:
“Thiên Bá, mau ra đây, Thiên Bá đâu rồi?” Tô Lê dịu dàng gọi vài tiếng nhưng vẫn không thấy bóng dáng Thiên Bá đâu, cuối cùng cũng không nhịn được nữa, hướng về phía khu rừng nhỏ bắt đầu gào lên:
“Lê Thiên Bá! Mày dám leo lên đầu tao ngồi rồi hả! Mau cút ra đây cho tao! Tao đếm đến ba! Một! Hai!” Tô Lê còn chưa kịp nói ra chữ ba, thì Thiên Bá đã nhanh chóng từ trong khu rừng nhỏ lao ra như một con chó hoang, à không đúng, là như một con hổ hoang lao ra, quỳ rạp xuống đất trước mặt Tô Lê.
Tô Lê: … Rốt cuộc là nó học được những thứ linh tinh này ở đâu vậy?
Lê Thiên Bá: Đương nhiên là tôi học được từ cái bảng đen biết động mà cô hay ôm hôm đó chứ còn gì nữa!
Tô Lê đưa tay sờ sờ, sau đó lại bóp Thiên Bá vài cái, hài lòng gật đầu: “Gần đây mi giảm béo hiệu quả đấy chứ, nhìn xem, cơ bắp cuồn cuộn này. Nếu như thả mi ra ngoài, chắc chắn sẽ khiến cho rất nhiều cô nàng hổ mê mẩn đấy.”
Thiên Bá nghe hiểu lời khen ngợi của Tô Lê, vui vẻ ngẩng đầu lên, cái đuôi vểnh cao lên, đang vẫy qua vẫy lại, Tô Lê có thể nhìn ra được nó rất vui vẻ.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT