Lưu Mỹ Cầm chẳng những không hề lúng túng khi bị vạch trần, mà còn thản nhiên đứng dậy phủi quần áo, nói:
“Mày đã biết rồi thì tao cũng chẳng còn gì để nói nữa. Đúng vậy, tao với cha mày đã bàn tính gả mày đi từ lâu rồi. Suốt ngày ở nhà chỉ ăn với ngủ, chẳng làm được trò trống gì, tiêu tiền thì nhiều hơn ai hết. Tiền của trong nhà sau này đều là để dành cho hai đứa em trai của mày. Mày là chị gái mà không biết thương em, còn ở đây mà tiêu hoang!”
“Vậy còn con? Con không phải do cha mẹ sinh ra sao?”
"Mày?" Lưu Mỹ Cầm như nghe thấy chuyện nực cười nhất trên đời: “Mày là con gái mà còn đòi chia gia tài à? Nằm mơ đi, mày đừng hòng có một xu nào hết!”
“Con là con gái thì không phải con của cha mẹ sao? Con cũng là con gái của cha, tại sao con lại không có một xu nào hết!”
“Hôm nay tao nói cho mày biết, con gái thì không có tư cách chia gia tài! Mày bỏ ngay cái suy nghĩ đó đi, tiền của trong nhà này đều là của Kế Vãng và Khai Lai! Mày cứ ngoan ngoãn ở nhà chờ tao tìm người mai mối cho!”
Trương Lan Lan không cam tâm, gào lên với Lưu Mỹ Cầm:

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play