Vừa nghe Trương Lan Lan nhắc đến hai đứa con trai bảo bối của mình, Lưu Mỹ Cầm càng ra tay độc ác hơn:
“Cái con ranh con này, chỉ được cái nói dối! Ăn trộm không dám nhận còn dám đổ tội cho hai đứa em trai của mày, trên đời này làm gì có đứa con gái nào như mày! Tao thật hối hận lúc mày mới sinh ra sao không dìm chết mày trong thùng nước tiểu cho rồi! Nuôi mày ăn học đàng hoàng bao nhiêu năm, kết quả lại nuôi ong tay áo!”
Tô Lê đứng sau gốc cây xem mà thích thú, đúng là lúc có tiền thì là người một nhà thương yêu nhau, không bao giờ chia lìa. Hết tiền là bắt đầu đánh chửi nhau, toàn là những lời lẽ cay nghiệt như "đồ ăn hại", "con ranh con"?
Đang xem say sưa, cô chợt phát hiện cách đó không xa, sau gốc cây kia, cũng có một người đang xem hóng hớt giống cô, hình như chính là cô gái tên Tiểu Đào bị Trương Lan Lan sỉ nhục lần trước.
Tiểu Đào rõ ràng cũng nhận ra Tô Lê đang nhìn mình, mỉm cười gật đầu với cô. Tô Lê cũng gật đầu đáp lại, hai người ăn ý quay đầu tiếp tục xem kịch.
Bên này, Trương Lan Lan có lẽ bị đánh đau quá, căm giận bò dậy, giằng lấy cây chổi trong tay Lưu Mỹ Cầm: “Mẹ đánh đủ chưa! Con đã nói là không phải con rồi mà! Mẹ còn muốn gì nữa! Không lẽ muốn ép con chết mới vừa lòng sao! Mẹ có còn coi con là con gái nữa không!”
Lưu Mỹ Cầm dường như không ngờ con bé dám phản kháng, ngẩn người ra mất mấy giây mới hoàn hồn, càng thêm tức giận. Cô ta giơ tay lên định tát vào mặt Trương Lan Lan:
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT