"Chủ nhiệm ủy ban cách mạng thì ghê gớm lắm à? Con trai chúng ta cũng là chủ nhiệm ủy ban cách mạng đấy, sợ gì chứ? Hơn nữa, ở đây cách xa thành phố, người ta có thể quản được đến đây..." Triệu Kim Hoa lúc đầu còn rất hùng hồn, nhưng càng nói thì giọng càng nhỏ dần, dường như đã nhận ra điều gì đó, sắc mặt trở nên trắng bệch, nhưng lần này không phải là do đau mà là do sợ hãi:
“Không, không phải chứ, ông nói là... nhà của cô ta là... lãnh đạo của Triêu Quý à?”
“Bà còn không biết à! Nhà người ta là cán bộ cấp cao ở thành phố đấy! Con trai bà là cái thá gì? Người ta chỉ cần động tay một cái là có thể đuổi con trai bà về đây làm ruộng ngay lập tức! Bảo với tất cả mọi người trong nhà, đừng có chọc vào người không nên chọc, cẩn thận người ta nổi giận lên thì lột da chúng ta ra, không phải chuyện đùa đâu!”
Bị Trương Phong dọa cho một trận, Triệu Kim Hoa không dám nói gì nữa, chỉ liên tục gật đầu: “Tôi biết rồi! Tôi biết rồi! Hôm nay coi như hai đứa nó xui xẻo, tự đụng vào họng súng, tôi tuyệt đối không đi gây sự với cô ta nữa, tuyệt đối không!”
Tô Lê thầm nghĩ: Tôi đã nói rồi, ở cái nơi khỉ ho cò gáy này mà giương oai thì có tác dụng ngay! Lão già Trương Phong này cũng có chút thông minh đấy, nhưng mà cũng chỉ một chút thôi!
Cô đang đi về nhà thì nhìn thấy mấy bà thím đang túm tụm nói chuyện với nhau dưới gốc cây đa đầu làng, Tô Lê tiến lại gần, mỉm cười chào hỏi: “Chào mấy thím, ăn cơm chưa ạ?”
“Ôi, thanh niên tri thức Tô đấy à, rồi rồi! Cháu đi đâu đấy?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play