“Nhìn cái gì mà nhìn… Ôi mẹ ơi! Giang Hoài?” Trình Hân Hân xác định được thân phận người đàn ông bị mình đá bay kia, ngây người tại chỗ.
Vừa rồi vì Giang Hoài đột nhiên xông đến trước mặt, cô nàng bị dọa sợ. Vì cơ thể của Trình Hân Hân đã được Tô Lê rèn luyện rất tốt, cho nên trong nháy mắt đó, cơ thể phản ứng nhanh hơn não rất nhiều, lập tức tung một cước, căn bản chưa kịp nhìn rõ là ai.
“Sao Giang Hoài lại ở đây, không phải là anh ta đang ở bệnh viện thị trấn sao? Nhưng mà mặt mũi anh ta trông thật đáng sợ, giống như cái gì ấy, dọa chết mình rồi. Lúc ấy mình còn chưa kịp phản ứng đã đá một cái rồi.”
“Không trách cậu, không trách cậu, là do anh ta tự mình xấu xí còn không biết, cứ thích ra ngoài dọa người.” Tô Lê vỗ về đầu Trình Hân Hân.
Sau đó, cô chậm rãi đi đến trước mặt Giang Hoài, dùng chân đá đá anh ta: “Này, dậy đi, nằm đó làm gì hả, muốn nằm thì lăn về nhà nằm đi, sáng sớm tinh mơ đã nằm vật vờ trước cửa nhà người khác như người chết, xui xẻo lắm đấy.”
Vừa dứt lời, Giang Hoài đang nằm như chó chết dưới đất bỗng nhiên nhảy dựng lên, bổ nhào về phía Tô Lê.
“Mẹ nó!”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT