Trương Ái Đệ là đồng phạm, hơn nữa phần lớn vụ án không liên quan gì đến bà ta nên mức án nhẹ hơn, chỉ bị kết án 1 năm 8 tháng tù giam.
Tuy nhiên, chừng đó cũng đủ khiến Trương Ái Đệ sợ hãi, bà ta vừa khóc vừa kêu gào mình biết lỗi rồi, vừa định quỳ xuống cầu xin được giảm nhẹ tội:
“Đồng chí công an ơi, con trai tôi còn nhỏ, nếu tôi phải đi tù thì ai chăm sóc cho nó đây! Đồng chí công an ơi, các đồng chí thương tình, tha cho tôi lần này đi, tôi cầu xin các đồng chí đấy! Tôi xin dập đầu trước các đồng chí!”
Hai anh công an kéo bà ta dậy:
“Bà làm cái gì thế hả! Lúc muốn hại người khác sao không nghĩ đến ngày hôm nay? Đây chỉ là hình phạt mà bà phải chịu thôi! Cầu xin chúng tôi có ích gì? Pháp luật phải nghiêm minh, quốc có quốc pháp, gia có gia quy. Ai cũng như bà, làm sai rồi quỳ xuống khóc lóc vài tiếng là xong chuyện thì còn ra thể thống gì nữa!”
Mọi chuyện đã giải quyết xong, Đinh Kiến Thiết và ông cụ Ngô định ra về thì bị Chu Thanh Dương giữ lại:
“Đại đội trưởng Đinh, bác Ngô, trời tối thế này, hai người về cũng không an toàn, nhỡ gặp phải sói thì nguy hiểm lắm. Hay là hai người nghỉ ngơi lại đây một đêm, mai trời sáng rồi về.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT