"Như vậy không ổn đâu, đây chẳng phải là đặc cách sao? Hay là chúng ta cứ chờ sang năm rồi về, năm nay thôi vậy." Tô Lê tiếp tục giãy giụa.
“Ai nói chú út cháu muốn mở cửa sau cho riêng cháu, cháu yên tâm, đến lúc đó có thể về nhà chắc chắn là mọi người đều được về cùng nhau, sẽ không ai nghĩ cháu được đặc cách đâu, cháu đừng nghĩ lung tung nữa.”
"Không thể thương lượng thêm sao?" Tô Lê thầm lau nước mắt tủi thân, ngẩng đầu nhìn Chu Thanh Dương với vẻ đầy hy vọng, run giọng hỏi: “Không có chỗ nào để thương lượng sao?”
Rất hiếm khi thấy Tô Lê yếu đuối như bông hoa nhỏ run rẩy trong gió lớn, Chu Thanh Dương khẽ mỉm cười, nhưng lời nói ra lại lạnh lùng, không chút nhân nhượng: “Không.”
Ôi! Còn ai có thể cứu vớt mình đây! Adidas! Nike Adidas! Armani Gucci ơi! [Hệ thống ngôn ngữ rối loạn, tự động sửa chữa...]
Tô Lê còn định nói gì đó thì trong đám người đột nhiên vang lên tiếng gào thét thảm thiết của Triệu Tiểu Phương: “Trương Ái Đệ! Bà ta cũng chẳng phải thứ tốt đẹp gì! Chuyện này bà ta cũng có phần, mọi người không thể chỉ bắt mình tôi! Còn có bà ta!”
Ồ! Còn có bất ngờ thú vị nữa sao? Tô Lê lập tức hứng thú, cũng chẳng còn bận tâm đến chuyện phải về Bắc Kinh ăn Tết nữa, cô nắm lấy tay Chu Thanh Dương chen vào đám người: “Nhanh lên chú Chu, hình như có vụ mới rồi! Chúng ta mau đến xem!”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play