Phúc Sinh và Thụy Sinh vừa chạy vừa nhìn nhau, sau đó càng chạy nhanh hơn, sợ bị Triệu Tiểu Phương túm được: Trời ơi! Phụ nữ thật đáng sợ, thế mà trong nhà còn giục cưới vợ, thôi đi thôi đi, lại chờ thêm hai năm nữa, nhỡ đâu lấy phải người phụ nữ như Triệu Tiểu Phương thì đúng là bất hạnh cả đời.
Mặt Triệu Tiểu Phương bị ghì chặt xuống đất, đất cát cọ vào mặt đau rát, cô ta bắt đầu lo lắng cho tương lai của mình: Phải làm sao đây? Cô ta nên làm gì bây giờ? Chuyện này đã bại lộ rồi, nếu bị gán tội danh vũ nhục quân nhân, có phải cô ta sẽ bị bắt đi cải tạo không?
Càng nghĩ cô ta càng sợ hãi, òa khóc nức nở.
Vài người chứng kiến cảnh tượng này cũng động lòng thương xót, có người lên tiếng khuyên nhủ:
“Thím Quế Phương, hay là thôi đi, dù sao nó cũng chỉ là một đứa trẻ, đừng báo công an nữa, lỡ đâu nó bị bắt đi cải tạo thì hỏng cả đời.”
“Đúng vậy thím Quế Phương, dù sao con trai thím là đàn ông, cũng không thiệt hại gì. Coi như xem kịch miễn phí, thím đừng truy cứu nữa, coi như làm việc thiện, tha cho nó một lần.”
Trịnh Quế Phương vốn là người thẳng tính, bà lập tức chống nạnh, mắng lại: “Bây giờ thì các người dạy tôi làm việc thiện? Tôi nhớ ngày đó con gà nhà tôi vô tình mổ trộm một cây rau trong vườn nhà mấy người, mấy người đứng ở trước cửa nhà mắng nửa giờ mà! Nếu rảnh rỗi quá thì đi dọn dẹp nhà xí đầu thôn đi, bớt ở đây nói nhảm!”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play