Dưới sự nỗ lực của toàn thể người dân đại đội Thanh Sơn, toàn bộ lương thực đã được thu hoạch và xử lý xong. Đinh Kiến Thiết sợ sau này thật sự gặp thiên tai, người ta sẽ đói ăn, mà đã đói thì chuyện gì cũng có thể làm ra được. Ông ấy bèn dẫn người đi nộp trước số lương thực phải nộp trong năm nay. Số còn lại được chia cho mọi người trong đại đội theo công điểm.
Đồng thời, ông ấy cũng dặn dò mọi người trong đại đội, nếu trời mưa to, mọi người hãy nghỉ ngơi ở nhà, trông coi nhà cửa của mình cho cẩn thận, bất kể ai gọi cửa cũng không được mở, không được cho mượn lương thực! Thiên tai ập đến, bản thân còn lo chưa xong thì đừng quản người khác.
Công xã Hồng Tinh có tổng cộng mười sáu đội sản xuất, chỉ có năm đại đội nghe theo Đinh Kiến Thiết thu hoạch trước, lỡ như thật sự gặp thiên tai, chắc chắn họ sẽ đến mượn lương thực.
Toàn thể đại đội Thanh Sơn đã chuẩn bị sẵn sàng, Đinh Kiến Thiết cho mọi người nghỉ ngơi, mọi người đều ở nhà tận hưởng sự nghỉ ngơi sau những ngày lao động vất vả.
Vào đêm hôm đó, Tô Lê bị một loạt tiếng sấm rền đánh thức khỏi giấc ngủ. Cô khoác áo, bước xuống giường, mở cửa ra xem, quả nhiên trời đã đổ mưa to, đúng là mưa như trút nước.
Cơn mưa này quả thật giống như lời Trình Hân Hân nói trong mơ, kéo dài suốt hai ngày, may mắn là không gây ra lũ lụt. Sau cơn mưa to là những cơn mưa phùn liên miên, nghe nói mấy đội bên cạnh đã xảy ra ẩu đả nghiêm trọng vì chuyện mượn lương thực. Nhưng họ không đến gây sự với đại đội Thanh Sơn, có lẽ là do không có gan.
Tất cả mọi người trong đại đội Thanh Sơn đều thầm cảm thán: Đại đội trưởng thật sáng suốt, may mà đã nghe lời ông ấy thu hoạch sớm, nếu không bây giờ người chết đói chính là bọn họ. Quả nhiên, đi theo ông ấy là đúng nhất! Lúc này, Đinh Kiến Thiết còn không biết hình tượng của mình trong lòng mọi người trong đội lại càng thêm cao lớn hơn.
Ông ấy đang bận rộn đối phó với vị tân đại đội trưởng của đại đội Trùng Phong bên cạnh. Tân đại đội trưởng tên là Lý Thắng Lợi, là kẻ giỏi dùng thủ đoạn nham hiểm, xảo trá, đặc biệt giỏi lừa gạt người khác. Đinh Kiến Thiết vốn không muốn nhìn mặt ông ta, nhưng lại không thể không dồn hết tâm trí để đối phó, đề phòng ông ta giở trò bỉ ổi.
Lý Thắng Lợi ung dung hút xong điếu thuốc, chậm rãi lên tiếng: “Anh Kiến Thiết, tôi nói thẳng luôn nhé, hôm nay tôi đến đây là muốn mượn đại đội mình chút lương thực, anh xem thế nào?”

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play