Hai huynh đệ Cung Thiên Bảo  ở dưới tàn cây ngươi đùa ta giỡn qua lại một hồi sắc trời cũng tối dần. Ráng chiều phủ lên mặt đất một màu cam đỏ, Cung Thiên Bảo đột nhiên nhớ lại ráng chiều năm ấy, tử y nam tử quay lại cười với y, mặt nạ bạc ngược nắng càng thêm tối đen. 
Cung Thiên Bảo bất chợt mở lời hỏi:
"Ca ca, hai năm qua sao đệ lại không thấy Đằng ca ca?".
Trong lòng âm thầm giật mình vì đệ đệ thình lình lại hỏi thăm đến Lăng Đằng, song Cung Thiên Hàn mặt ngoài vẫn là hết sức bình tĩnh, trầm ngâm một lúc lại đáp:
"Lăng Đằng từ hai năm trước đã bặt vô âm tín, đến cả huynh cũng chẳng thể rõ sinh tử của hắn. Nhưng nếu đệ đã lưu tâm, ca ca sẽ cho người đi dò hỏi một chuyến".
"Không có gì. Đệ chỉ là đột nhiên nhớ tới, lại cảm thấy Đằng ca ca cùng một vị bằng hữu đã lâu không gặp có chút giống, muốn tìm hiểu một chút. Nếu đã không có liên lạc, chắc là Đằng ca ca có việc, đừng quấy rầy huynh ấy. Nếu không, có bất trắc gì chúng ta làm sao biết được", Cung Thiên Bảo nâng chung trà, cười nói. 
Chỉ có y biết, kỳ thực trong lòng y đã sớm rối rắm. 

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play