Nhìn thấy Lục Chước Niên về, cậu vốn rất vui, còn muốn hẹn anh trưa cùng ăn lẩu ngắm tuyết, nhưng chưa kịp nói, Lục Chước Niên đã ra tay trước, vô cớ nhắc lại chuyện cũ, lại còn chất vấn cậu như vậy, khiến người ta không biết nên nói gì trước.
Trần Tắc Miên bối rối nhìn Lục Chước Niên, vẻ mặt bối rối trông có chút tủi thân.
Tim Lục Chước Niên hơi siết lại, như bị bóp một cái, lập tức dịu giọng: "Tôi ghét chú ta cứ quấn lấy cậu, không có ý gì khác."
Trần Tắc Miên nói: "Chú ta không quấn nữa rồi, sau này chúng tôi đã nói chuyện về chuyện này."
Lục Chước Niên trăm phần trăm tin rằng Tiêu Minh Ngột không thể từ bỏ dễ dàng như vậy, nhưng vẫn hỏi: "Nói chuyện thế nào?"
Trần Tắc Miên thì hoàn toàn tin lời Tiêu Minh Ngột: "Chú ta nói không biết tôi là trai thẳng, hôm đó chú ta quá đường đột, sau này cứ coi như bạn bè mà đối xử."
Nghe thấy hai chữ 'bạn bè', Lục Chước Niên không nhịn được mà cười lạnh.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT