Từ khi xuyên sách đến nay đã nhiều ngày, Trần Tắc Miên đã tiếp xúc với vài thiếu gia nhà giàu và dần dần tổng kết được vài quy luật.
Các thiếu gia được nuông chiều từ nhỏ, quen được nâng niu, lời nói và hành động đều mang theo sự tự ý thức quá mức, bất kể nói gì làm gì cũng mang theo vài phần 'đương nhiên là thế', đặc biệt là khi sai bảo người khác, cảm giác kiêu căng, ngạo mạn này càng mạnh mẽ.
Nhưng những lời nói và hành động kiêu ngạo của các thiếu gia khác, trước mặt Lục Chước Niên đều có phần kém cỏi, có thể nói là lu mờ, không đáng nhắc đến.
Câu 'trước đây không có vinh dự này' của Trần Tắc Miên rõ ràng là lời khen ngợi, người bình thường ai lại trả lời một câu 'bây giờ cậu có rồi'.
Thế mà Lục Chước Niên lại nói một cách đương nhiên như vậy.
Cứ như hoàng đế bảo đại thần bình thân vậy, tự nhiên đến lạ.
Tuy tương lai Lục Chước Niên nhất định sẽ xây dựng một đế chế thương mại hùng mạnh, vững chắc, không thể phá vỡ, tung hoành, thao túng giới tư bản toàn cầu, nhưng bây giờ dù sao anh cũng chỉ là sinh viên năm hai, cái cảm giác ban ơn chiếu cố như đế vương này là sao chứ.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play