Mỗi lần bị Lục Chước Niên kéo mũ, Trần Tắc Miên đều nghĩ lần sau sẽ không mặc áo có mũ nữa, cuối cùng chọn tới chọn lui, mỗi lần ra ngoài vẫn tiện tay lấy đại cái hoodie mặc cho nhanh.
Lục Chước Niên cũng không nói gì khác, như thể áp giải phạm nhân, trực tiếp xách Trần Tắc Miên lên xe.
"Về Thịnh Đình Hoa Phủ." Lục Chước Niên ra lệnh.
Trần Tắc Miên vẫn bị nắm mũ, quay đầu gạt tay Lục Chước Niên: "Tôi còn có việc mà Lục thiếu gia."
Lục Chước Niên nhàn nhạt liếc cậu một cái: "Tôi đã quá dễ dãi với cậu rồi, Trần Tắc Miên."
Khí thế của Trần Tắc Miên yếu đi một nửa, lẩm bẩm: "Tôi thật sự có việc mà."
Vẻ mặt Lục Chước Niên lạnh lùng, giọng nói cũng mang theo vẻ lạnh lùng vô cảm: "Cậu có thể muốn làm gì thì làm, muốn đi đâu thì đi, nhưng tất cả đều có một tiền đề."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT