Trần Tắc Miên rơi vào một giấc mơ kỳ diệu.
Dòng dung nham ấm áp hóa thành nước biển, không ngừng cuộn trào về phía cậu, như thể muốn nhấn chìm cậu.
Dường như không thể hít thở được oxy từ không khí.
Bàn tay Trần Tắc Miên siết chặt, vì quá căng thẳng, những ngón tay thon dài cứng đờ, khớp ngón tay trắng bệch, ngay cả móng tay cũng hơi cong lại, đầu óc trống rỗng, cảm giác như linh hồn đã bay đi mất, ý thức không ngừng, không ngừng tách rời, chìm sâu hơn vào giấc mơ.
Tính cách Trần Tắc Miên phóng khoáng, sự tự chủ bản thân gần như bằng không, gặp khó khăn thì không muốn cố gắng quá nhiều, mà lại rất giỏi buông tha cho bản thân, cậu giãy giụa chưa đến 0.1 giây, đã quyết định những chuyện khác cứ để sau.
Làm gì có nhiều cái nên và không nên, đúng và sai, đạo lý và nguyên tắc đều là hư ảo, trống rỗng, cứng nhắc.
Trần Tắc Miên giống như một cỗ máy vận hành với tốc độ thay đổi, cậu đã không thể suy nghĩ, mà như thể tan chảy thành một vũng nước, nhẹ nhàng trôi theo những con sóng lớn.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT