“Tam thúc cũng rất nhớ Phỉ Thúy!”
Đối lập với khuôn mặt lạnh như băng của Minh Châu, Tần Hữu Lương nhìn Phỉ Thúy tươi cười vui vẻ, nghe những lời nói mềm mại của nàng, trong lòng cảm thấy rất ấm áp, thật không uổng công đêm qua hắn lo lắng đến nửa đêm mới ngủ, đứa chất nữ này, cũng thật giỏi khiến người khác vui, khó trách cha nương coi nàng thành tâm can bảo bối.
Nghĩ tới đây, Tần Hữu Lương cũng rất hâm mộ nhị ca nhà mình, nữ nhi như vậy, hắn cũng muốn một đứa, nếu không, về sau để Bảo Châu, Kim Châu nhà mình thân cận với Phỉ Thúy một chút.
"Tam thúc, tối qua ta và nhị tỷ mới học được một món ăn mới, buổi trưa trở về làm cho mọi người ăn, lát nữa trời sáng sẽ đi mua nguyên liệu nấu ăn, thúc có về ăn cơm trưa không?" Phỉ Thúy mời tam thúc nhà mình.
Mười năm kia, khoảng thời gian náo nhiệt nhất của nàng cũng chỉ có ba người là Bảo Ngọc, Tiểu Nguyệt cùng nàng, bây giờ có nhiều người nhà như vậy, nàng muốn náo nhiệt một phen.
Tần Hữu Lương rất muốn gật đầu, nhưng vẫn nhìn về phía lão bản nhà mình, khó xử nói: “Phỉ Thúy, chuyện này cần phải được nhị tỷ ngươi đồng ý mới được.”
Còn biết chơi trò tâm cơ.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play