Bạch Tiêu bên này vừa mới buông lời trêu chọc xong, liền nghe thấy Đường Tư Ân khinh thường bật cười, lạnh lùng phản bác:
“Anh ta? Anh ta không xứng!”
Lời vừa dứt, toàn thân Quách Dực như bị sét đánh trúng, ngay cả Thành Ngự cũng ngẩn người ra.
“Vì... vì cái gì? Tư Ân, sao em lại nói như vậy? Chúng ta lớn lên cùng nhau, Quách Dực rõ ràng là một nam nhân tốt mà...” Bạch Tiêu lắp bắp.
“Chị Bạch Tiêu, chị như vậy là quá không trượng nghĩa rồi. Đừng tưởng em không biết, anh ta, mẹ anh ta năm đó chẳng phải là chị gái bên ngoại của ông nội Thành Ngự sao? Mẹ con anh ta ăn nhờ ở đậu Thành gia, nhờ Thành gia tiếp tế mới sống được. Anh ta với Thành Ngự ca ca cùng lớn lên, cùng đi học, đến tận lúc mạt thế nổ ra, nếu không phải từng được Thành gia che chở, anh ta sống nổi tới bây giờ sao?”
“Thành thật mà nói, anh ta từ đầu tới cuối chỉ là cái đuôi của Thành Ngự ca ca. Một người như vậy, cũng xứng theo đuổi em sao? Chị cũng quá xem thường em rồi đấy.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play