Căn hộ cao cấp mà ViruSs thuê cho Thiên An nằm trên tầng cao nhất của một tòa nhà chọc trời, nơi ánh sáng trắng từ đèn chùm phản chiếu trên sàn đá cẩm thạch, tạo nên một vẻ đẹp lạnh lẽo, vô hồn. Mọi thứ xung quanh đều sang trọng, nhưng không gian ấy lại trống rỗng, như chính trái tim của những kẻ đang chơi một ván cờ tàn nhẫn. Thiên An ngồi co ro trên ghế sofa, tay nắm chặt ly rượu đỏ, ánh mắt trừng trừng vào khoảng không. Ly rượu run nhẹ, như phản ánh cơn bão đang cuộn xoáy trong tâm trí cô.

Cô không thể xóa đi hình ảnh Jack trong quán cà phê — ánh mắt sắc lạnh, giọng nói dứt khoát, tàn nhẫn. “Tôi không còn là con tốt,” anh đã nói, mỗi từ như một nhát dao khắc sâu vào tâm can. Thiên An biết Jack đã nắm trong tay sự thật: kết quả xét nghiệm ADN chứng minh đứa bé không phải con anh, những tin nhắn bị xóa giữa cô và ViruSs, những hóa đơn giao dịch bí mật — tất cả đều chỉ thẳng vào sự dối trá của cô. Nhưng điều khiến cô sợ không phải là sự thật, mà là sự thay đổi trong Jack. Anh không còn là chàng trai ngây thơ từng yêu cô vô điều kiện. Anh giờ đây là một kẻ thù, và cô là mục tiêu của anh.

Tiếng chuông cửa vang lên, theo sau là âm thanh của mật mã được nhập — dấu hiệu rằng người đến không phải kẻ xa lạ. ViruSs bước vào, bộ vest xám tro chỉnh tề, gương mặt mang nụ cười thân thiện thường thấy trên truyền thông, nhưng đôi mắt lạnh như kim loại mài sắc. Hắn tháo kính, ngồi xuống ghế đối diện Thiên An, động tác thong dong như thể đây chỉ là một buổi tối bình thường giữa hai đồng minh.

“Cô nói gì với hắn rồi?” ViruSs hỏi, giọng bâng quơ nhưng sắc bén như lưỡi dao.

Thiên An nấc nhẹ, giọng đứt quãng, pha lẫn sợ hãi và tuyệt vọng:
“Jack… anh ấy biết. Hết rồi. Cả anh… cả tôi…”

ViruSs không nhướn mày, không chút bất ngờ. Hắn rót một ly rượu đỏ từ chai trên bàn, nhấp một ngụm, rồi nhìn cô với ánh mắt bình thản đến đáng sợ.
“Biết thì sao? Hắn có gì trong tay? Những bằng chứng đó? Tôi đã chuẩn bị phản đòn từ lâu rồi. Còn cô, chỉ cần làm đúng vai trò, tôi sẽ dọn sạch mọi dấu vết.”

Thiên An bật dậy, ly rượu suýt đổ. Giọng cô run lên, giận dữ:
“Tôi không phải con rối của anh!”

ViruSs cười khẽ, nét mặt thoáng lạnh. Hắn đặt ly rượu xuống, ánh mắt khóa chặt vào cô, uy quyền đến mức khiến không khí ngưng tròng.
“Không phải? Nếu không có tôi, cô nghĩ mình có được hợp đồng quảng cáo đó? Có thể giữ quyền nuôi con? Có thể sống sót qua năm 2021 không? Cô là gì khi không có tôi, Thiên An?”

Một khoảng lặng chết chóc. Thiên An siết chặt ly rượu, tay run run, móng tay cắm sâu vào lòng bàn tay. Cô muốn phản kháng, muốn hét lên, nhưng sâu thẳm, cô biết ViruSs nói đúng. Hắn đã kéo cô ra khỏi vũng lầy của scandal, nhưng cũng biến cô thành một quân cờ trong ván cờ của hắn.

ViruSs đứng dậy, cài lại nút áo vest, giọng đều đều nhưng đầy uy lực:
“Cô là một quân cờ. Và giờ là lúc cô đi nước tiếp theo. Buổi họp báo ngày mai, cô sẽ xuất hiện, kể câu chuyện mình là nạn nhân. Nói Jack đe dọa, bịa đặt, cố hủy hoại cô. Khóc một chút. Phản bác một chút. Còn lại để tôi lo.”

Thiên An nhìn hắn, ánh mắt lóe lên sự bất lực:
“Còn nếu tôi không làm?”

ViruSs mỉm cười, một nụ cười khiến máu cô lạnh buốt.
“Tôi sẽ tung đoạn clip cô quỳ xin tôi tha thứ năm 2022. Và đoạn thu âm cô nói: ‘Tôi không hề yêu Jack, chỉ lợi dụng anh ta để giữ đứa bé.’”

Gương mặt Thiên An trắng bệch, ly rượu rơi xuống sàn, vỡ tan thành từng mảnh. Cô ngồi sụp xuống, đôi mắt thất thần, như thể vừa bị xô ngã vào vực sâu không đáy. ViruSs bước ra khỏi căn hộ, để lại cô trong sự im lặng ngột ngạt, chỉ còn tiếng tim đập thình thịch trong lồng ngực.

Cùng lúc đó, tại một căn phòng bí mật ở ngoại ô thành phố, Jack đứng trước một màn hình lớn, nơi hiển thị hệ thống ghi âm, nhật ký tài khoản, và các đoạn chat nội bộ từng bị xóa của Thiên An và ViruSs — tất cả đã được phục hồi nhờ D.V.H, người đàn ông bí ẩn đeo khẩu trang, đội mũ lưỡi trai, đang ngồi đối diện anh. D.V.H lặng lẽ quan sát, ánh mắt sắc bén nhưng không tiết lộ chút cảm xúc nào.

Jack nhìn vào màn hình, giọng trầm thấp, pha lẫn quyết tâm và căm hận:
“Tôi biết hắn sẽ không dừng lại. ViruSs đang chuẩn bị một đòn mới, và Thiên An chỉ là con rối trong tay hắn.”

D.V.H nghiêng đầu, giọng trầm nhưng sắc:
“Cậu không hiểu. ViruSs chưa bao giờ muốn Thiên An thắng. Hắn chỉ cần cô ta thua cùng cậu. Trong mắt hắn, mọi người đều là tài nguyên tiêu hao — kể cả cô ta.”

Jack siết chặt tay, ánh mắt lóe lên ngọn lửa giận dữ:
“Hắn muốn hủy cả hai chúng tôi để xóa sạch mọi dấu vết… Và sau đó, hắn bước tiếp, trong sạch, vĩ đại, như thể chưa từng nhúng tay vào chuyện này.”

D.V.H gật đầu nhẹ, đẩy một USB về phía Jack.
“Đây là thứ cậu cần để lật ngược thế cờ. Hợp đồng giả, email giao dịch, và một đoạn ghi âm — giọng của ViruSs, bàn về việc thao túng Thiên An để đẩy cậu ra khỏi ánh sáng. Nhưng cẩn thận, Jack. Hắn biết cậu đang đến gần, và hắn có nhiều quân bài hơn cậu nghĩ.”

Jack cầm lấy USB, ánh mắt không rời D.V.H. Anh muốn hỏi thêm, muốn biết người đàn ông này là ai, nhưng anh kìm lại. Thời gian không còn nhiều.
“Tại sao anh làm điều này? Anh được gì từ việc giúp tôi?”

D.V.H cười khẽ, một nụ cười ẩn dưới khẩu trang.
“Tôi từng là một quân cờ, như cậu. Nhưng tôi học được cách lật ngược bàn cờ. Cậu không cần biết tôi là ai, chỉ cần biết rằng chúng ta có chung kẻ thù.”

Jack gật đầu, nắm chặt USB. Anh trở về căn hộ, mở dữ liệu trong USB, và những dòng thông tin hiện lên như một bản đồ dẫn anh đến trung tâm của mạng lưới dối trá. Một đoạn ghi âm vang lên, giọng ViruSs lạnh lùng, bàn về cách “dùng Thiên An để dập tắt Jack”, về cách “tạo ra một scandal đủ lớn để không ai dám đặt câu hỏi”. Mỗi từ như một nhát dao, nhưng cũng là nhiên liệu nuôi dưỡng ngọn lửa quyết tâm trong anh.

Anh lấy từ ngăn kéo một bức ảnh cũ — tấm hình anh và Thiên An, nụ cười từng chân thật, từng ấm áp. Anh nhìn vào nó, ánh mắt pha lẫn đau đớn và kiên định.
“Cô ta không chỉ phản bội tôi… mà còn bị một con quỷ thao túng. Nhưng tôi sẽ không để hắn thắng. Không lần này.”

Jack bắt đầu chuẩn bị cho buổi họp báo ngày mai. Anh biết đó sẽ be chiến trường quyết định, nơi sự thật sẽ đối đầu với dối trá, nơi anh sẽ phải đối mặt không chỉ với Thiên An, mà cả ViruSs và những kẻ đứng sau hắn. Anh sao chép dữ liệu vào một ổ cứng dự phòng, gửi một bản sao cho D.V.H, và cẩn thận giấu USB trong một nơi an toàn. Anh không thể để bất kỳ sai lầm nào xảy ra.

Trong bóng tối, Jack thì thầm, như một lời thề sắt đá:
“Ngày mai, tấm rèm sẽ được vén lên. Cơn bão sẽ nổ tung. Và tôi sẽ không dừng lại, cho đến khi mọi thứ được phơi bày.”

Ở một góc khác của thành phố, ViruSs ngồi trong văn phòng riêng, ánh sáng từ màn hình máy tính chiếu lên gương mặt hắn. Hắn xem lại đoạn clip giả mạo, nụ cười nhếch lên trên môi.
“Jack, mày nghĩ mày có thể lật ngược thế cờ sao? Mày chưa biết mình đang đối đầu với ai đâu.”

Hắn gửi một tin nhắn ngắn:
“Chuẩn bị mọi thứ. Ngày mai, chúng ta kết thúc chuyện này.” 

Người nhận: Không rõ danh tính.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play