Bùi Loan sửng sốt, “Nhưng mà đường này đi Thanh Châu mất bảy tám ngày, ta dù có viết thư…”
“Cứ mỗi ba ngày, ta sẽ sai người đến cửa hông phủ của các ngươi chờ. Ngươi chỉ cần đưa thư cho người đang chờ là được.” 
Tiêu Thích nét mặt nghiêm chỉnh đoan trang, “Thư chỉ mất một ngày một đêm là tới tay ta. Biết ngươi bình an, ta cũng an lòng mà làm việc công.”
Đôi mắt trong veo của Bùi Loan nhìn Tiêu Thích, chỉ cảm thấy mình bị Tiêu Thích dẫn lạc lối. Nàng muốn nói chẳng cần phiền phức đến vậy, nhưng nhìn đôi mắt nghiêm nghị của Tiêu Thích, nàng bỗng thấy hắn 
thực sự đặt sự an nguy của mình trong lòng.
Được người ta coi trọng là điều vô cùng quý giá. Lòng Bùi Loan dâng lên vài phần ấm áp, lời cự tuyệt cũng chẳng nói ra khỏi miệng. 
Đúng lúc ấy, tiếng chân Bùi Diễm quay về vang lên, lòng Bùi Loan giật thót, vội vàng nói, “Được, được, được, cháu vâng lời Tam thúc.” 

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play