Sắc mặt Lục Sanh đỏ bừng, giờ phút này khóe mắt, đuôi mày đều nhiễm một tia hồng, y nuốt nước bọt, chỉ cảm thấy tim đập càng lúc càng nhanh. Dáng vẻ lanh lợi thường ngày giờ phút này đều không còn, những lời lẽ trôi chảy cũng chẳng thể thốt ra, miệng y như bị gỉ sét, há ra rồi khép lại, nhưng sao cũng không phát ra được tiếng.
Trong căn phòng yên tĩnh chỉ có hai người bọn họ. Giờ phút này, không ai mở miệng nói chuyện.
Nàng trong lòng cảm thấy thú vị, Lục Sanh thường ngày lợi hại như vậy, bị người hỏi đến chuyện này thế mà cũng sẽ ngượng ngùng. Thích một người kỳ thực có gì sai đâu?
Không khí yên tĩnh cứ thế trôi đi. Mãi sau một lúc lâu, nàng bỗng nhiên cầm tay y: “Lục Sanh, ta cảm thấy Lâm thái y phong lưu phóng khoáng, lại là người ôn hòa, đối với ta cũng thật lòng thật dạ, quả thực là một người tốt.”
“Ngươi thấy sao?”
Nghe vậy, sắc mặt đỏ bừng của Lục Sanh chợt trở nên trầm xuống, trái tim đang đập thình thịch kia cũng dần dần chết lặng, y chỉ cảm thấy cả người như đặt mình trong hầm băng. Thần thái nàng khi nói đến đối phương thật dịu dàng, lại tươi tắn rạng rỡ…
Khẽ kéo khóe miệng, y miễn cưỡng cười, khô khan nói: “Nô tài, nô tài cũng cảm thấy…”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT