Song Lí bỗng nhiên quay đầu lại, khung cảnh cực kỳ kháng cự trong tưởng tượng của nàng bỗng chốc hiện ra trước mắt: một màu đỏ rực, Liễu Vô Hứa ngã vào vũng máu, một cánh tay bị chém đứt lìa, Khúc Khuynh cầm đao đứng một bên, tay nàng ta run rẩy, dường như cũng đang hoang mang vì sự bốc đồng của chính mình, miệng không ngừng lẩm bẩm điều gì đó.
“A Hứa!!” Bùi Hành té xuống đất ôm lấy thân thể Liễu Vô Hứa vào lòng, hỉ phục trên người nàng ấy dính đầy máu, máu trào ra từ miệng làm bẩn khuôn mặt trắng bệo. Nàng ấy đau đến toàn thân run rẩy cuộn tròn, nàng ấy biết mình sắp chết, miễn cưỡng kéo ra một nụ cười ở khóe miệng, dùng cánh tay còn lại duy nhất sờ lên mặt hắn.
“A Hứa... Vì sao nàng lại đỡ nhát đao này cho ta...” Bùi Hành khóc lớn, tiếng khóc thê thảm vang vọng khắp cánh rừng vắng lặng.
“A... A Hành... Hãy sống thật tốt...” Liễu Vô Hứa nhìn hắn thật sâu, như muốn khắc chặt khuôn mặt hắn vào linh hồn: “Kiếp... kiếp sau chúng ta đều... hãy sống thật tốt... chúng ta phải sống thật tốt bên nhau...”
Bàn tay Liễu Vô Hứa đang lưu luyến trên mặt hắn phút chốc mất hết sức lực, buông thõng xuống, đôi mắt cũng khép lại.
“A Hứa! A Hứa!!” Bùi Hành ôm chặt nàng ấy hơn nữa, như muốn hòa tan nàng ấy vào cơ thể mình. Hắn lớn tiếng gọi tên nàng ấy, nhưng rồi không còn nhận được bất kỳ tiếng đáp lại nào, A Hứa của hắn... đã vĩnh viễn rời đi…
“Keng” một tiếng, thanh đao trong tay Khúc Khuynh rơi xuống đất, nàng ta bất lực lùi lại hai bước, chân mềm nhũn ngã ngồi xuống đất.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play