Hạ Thanh Trì ngã uỵch xuống sàn đá cẩm thạch lạnh giá. Mái tóc đen bóng mượt như lụa xõa ra che khuất biểu cảm ngỡ ngàng trên gương mặt cô. Mãi cho đến khi được bàn tay ấm áp của người đàn ông nâng dậy, cô vẫn không dám tin mình lại rơi vào tình huống trở thành trò cười cho mọi người như vậy.
Đôi mắt đen nhánh của cô nhìn thẳng vào Ôn Thụ Thần đang đứng sát gần nhưng cô chẳng thể nói nổi nên lời.
Ôn Thụ Thần đỡ lấy vai cô, anh nhìn cô bằng ánh mắt có vài phần thương xót, hạ giọng: "Em còn đi được không?"
Dưới lớp váy màu xanh đậm kia, nơi đầu gối đã bắt đầu đỏ lên.
Hạ Thanh Trì phải dựa vào anh thì mới đứng dậy được. Vừa nãy đôi giày cao gót mảnh mai của cô bị đập xuống sàn nên gót giày đã hỏng. Cô cúi đầu nhìn chúng rồi ngẩng lên với gương mặt tái nhợt. Hạ Thanh Trì muốn nở một nụ cười với nhưng lại không thể, muốn khóc mà nước mắt không rơi.
Ôn Thụ Thần nhìn theo ánh mắt của cô thì cũng nhận ra được điều làm khiến cô lúng túng bây giờ.
"Khoác lên nào."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT