Chử Anh đi mãi, đi đến cả trăm bước, cảnh vật hai bên vẫn không có gì thay đổi – vách tường dát vàng, khảm ngọc, xà nhà đính lưu ly lấp lánh. Mũi kiếm của nàng đỡ nửa cây nến đỏ, lửa sắp tàn, chỉ còn một đốm cháy le lói. Khi ngọn lửa búng lên, bóng nàng cũng in xuống nền đá, kéo dài, đen sẫm như bóng ma.
Theo lý thì hướng này phải dẫn đến Hoa Yến Trì, vậy mà đi hoài không thấy điểm cuối. Phía trước chỉ có một cầu thang đá cao vút như sườn núi nhỏ. Nàng nhặt viên đá ném thử xuống, nghe tiếng lăn lóc vọng xuống đáy, rất lâu sau mới tắt.
Chử Anh gọi ra một ngọn lửa lam, thắp sau lưng soi đường, rồi cẩn thận lần từng bậc xuống dưới. Đi được chừng năm mươi bậc, đột nhiên cảm thấy mặt đất rung lên, nàng lập tức bám vào vách để giữ thăng bằng. Ngoảnh đầu lại nhìn, lối cũ đã biến mất, biến thành ngõ cụt – không thể quay lại nữa.
Từ xưa kể lại rằng khi xây Trường Sinh điện, Chiêu Đế từng triệu khắp thiên hạ thợ tài, đào xuyên lòng đất, bố trí hàng trăm đường hầm, giăng vô số cơ quan. Nhược Hư chân nhân từng nói, nơi này trên thông cửu thiên, dưới tận hoàng tuyền – tựa như một thế giới thu nhỏ. Giờ khắc này, Chử Anh mới thực sự cảm nhận được sự nguy hiểm ẩn sau vẻ mỹ lệ kia.
Nàng tiếp tục đi không ngừng nghỉ. Qua thêm nửa khắc, cuối cùng cũng thấy được điểm cuối. Nàng khẽ bước lại gần một cánh cửa đồng – cửa làm vô cùng tinh xảo, trên chạm ba con xích long uốn lượn, nâng một vị tiên nhân mặc đạo bào. Trên đầu tiên nhân là tầng mây và tiên hạc, hai bên còn có tiểu đồng hầu hạ, trông như đang nghênh đón người phi thăng quay về.
Hai bên cửa có treo đèn trường minh, ánh nến dịu nhẹ thoang thoảng mùi thơm lạ. Nghe nói những cây đèn này được luyện từ mỡ của giao nhân ở Nam Hải, vô cùng hiếm có. Chử Anh vừa bước lại gần, chợt thấy trên cánh cửa đồng có một bóng đen lớn lao vụt tới, che khuất cả ánh đèn.
Nàng lập tức lùi lại, bên tai vang lên một tiếng rít sắc nhọn như xé gió, khiến nàng đau nhói sau gáy. Nhìn kỹ, là một con liệt điểu đang thu cánh, thân hình khổng lồ cao bằng năm người đàn ông đứng chồng lên nhau. Toàn thân nó đỏ rực, lông óng ánh, viền lông còn ánh lên từng vệt như lửa cháy, cứ phập phồng từng nhịp như đang hít thở. Mỗi lần nó lướt qua, mặt đất phía sau đều bị đốt thành một vệt đen sạm.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play