Minh Anh đứng sững sờ, tim đập thình thịch. Đã lâu lắm rồi Hoàng Quân mới gọi tên cô một cách rõ ràng và trực diện như vậy, không phải là sự hờ hững hay ánh mắt lướt qua.
"Hoàng Quân?" Cô lí nhí, cảm xúc lẫn lộn.
Anh bước lại gần hơn, ánh mắt anh giờ đây không còn lạnh lùng mà chất chứa một sự bối rối, pha chút lo lắng. "Minh Anh, chúng ta nói chuyện một chút được không?"
Minh Anh gật đầu nhẹ. Cô không biết anh muốn nói gì, nhưng cô biết mình không thể trốn tránh được nữa. Cả hai tìm đến một góc vắng hơn ở sân trường, nơi những hàng cây rợp bóng đã bắt đầu chìm vào màn đêm.
Hoàng Quân hít một hơi thật sâu, giọng anh trầm ấm nhưng chất chứa một sự căng thẳng. "Tớ... tớ xin lỗi. Về những ngày qua, về cách tớ đã đối xử với cậu."
Minh Anh ngạc nhiên nhìn anh. Cô không ngờ anh lại mở lời xin lỗi.
"Tớ biết là tớ đã lạnh nhạt, đã giữ khoảng cách," Hoàng Quân tiếp tục, ánh mắt anh nhìn thẳng vào cô, "nhưng không phải vì tớ tin những lời đồn thổi. Tớ chỉ là... tớ lo sợ. Tớ lo sợ chuyện của tớ sẽ ảnh hưởng đến cậu. Mấy lời bàn tán đó, tớ biết nó sẽ làm cậu khó chịu."
Minh Anh cảm thấy như có một tảng đá lớn vừa được gỡ bỏ khỏi lòng mình. Hóa ra không phải anh tin những lời đồn, mà anh chỉ muốn bảo vệ cô theo cách riêng của mình. Nhưng rồi cô lại cảm thấy buồn hơn. Anh không tin, nhưng anh lại chọn cách đẩy cô ra xa.
"Vậy nên cậu chọn cách tránh mặt tớ, để tớ nghĩ rằng cậu cũng giống những người khác, tin vào những lời đồn vô cớ sao?" Minh Anh hỏi, giọng cô nghẹn lại, có chút trách móc.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play