Hai cỗ xa mã thong thả lướt qua cánh rừng, phía trước và phía sau đều là những gã sai vặt cưỡi ngựa hộ tống. Thỉnh thoảng, người đi trước ngoảnh đầu lại, thúc ngựa tiến ngang hàng với xa mã, hỏi han vài câu rồi tiếp tục lên đường.
Bên trong một cỗ xa mã, tấm cẩm khâm màu trắng ngà buông xuống, Cố Thiệu Trinh nằm nghiêng trên sập, ánh mắt lướt qua một cái, liền giơ tay nhấc mép cẩm khâm, kéo lên che kín gương mặt hồng hào đang say ngủ của nàng.
Ôn Lương Lương khẽ nhíu mày, ánh sáng bỗng tối lại, nàng trở mình, đùi phải đè lên cẩm khâm, mặt hướng vào trong, tiếp tục chìm vào giấc ngủ. Vòng eo mảnh mai, thon thả đến mức một tay có thể ôm trọn, y phục lỏng lẻo khẽ mở, để lộ tấm lưng trơn nhẵn mềm mại. Tiếng thở của nàng nhẹ nhàng, mang theo hương thơm thanh nhã tựa trúc.
Cố Thiệu Trinh đang cầm thư, chợt dừng lại, yết hầu trồi sụt mấy lần, cảm giác miệng khô lưỡi đắng. Ánh mắt hắn rơi xuống đôi chân nhỏ nhắn tựa vỏ sò, mu bàn chân thon dài không chút tì vết, trắng nõn mềm mại. Dọc theo mắt cá chân là đôi chân dài mảnh mai, nửa che nửa lộ, một bên ống quần bị kéo lên tận đầu gối, theo nhịp lắc lư của xa mã, chậm rãi trượt xuống mép sập.
Ôn Lương Lương giật mình, khẽ mở mắt nhìn qua, rồi lại nhắm mắt, chìm vào giấc ngủ nông.
“Tiểu Nam.”
Cố Thiệu Trinh gọi nàng, nhưng Ôn Lương Lương không đáp.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT