Trong căn phòng chất đầy củi, ánh sáng mờ mịt, bởi gió lùa mà mang theo không ít hơi nước lành lạnh. Ôn Lương Lương bị Cố Thiệu Trinh nắm tay, vừa bước qua cửa đã trông thấy một bóng đen co ro trong góc. Bàn tay nàng bất giác siết chặt, bước chân cũng theo đó chậm lại.
“Vừa rồi ta chỉ thoáng lườm mắt, đã thấy nàng ta vung đao định hạ sát ngươi. Loại ngu xuẩn không biết lượng sức ấy, cũng xứng đáng…” Cố Thiệu Trinh cất giọng lạnh lùng.
Bỗng, chân hắn dẫm lên một thanh củi, phát ra tiếng kẽo kẹt trầm đục. Người trong góc giật mình quay đầu, đôi tay ôm chặt lấy cổ, dưới màn sương mù mờ ảo, đôi đồng tử của nàng ta âm trầm mà dữ tợn, lóe lên hai tia sáng bạc lạnh lẽo.
“Ngươi biết nàng ta là ai chứ?” Cố Thiệu Trinh tựa như đang hỏi Ôn Lương Lương, nhưng ánh mắt lại dán chặt vào kẻ đang sống không bằng chết kia. Người nọ tuy mặc y phục của gã sai vặt, nhưng giữa cổ không có yết hầu. Ba mũi tên ngắn xuyên qua xương cổ, khiến bà ta đau đớn xé lòng ngay cả khi cất tiếng.
Ôn Lương Lương tiến lại gần hơn một chút, chỉ nhìn lướt qua, liền cảm thấy lông tơ dựng đứng. Ba mũi tên ngắn, toàn bộ đều mang gai ngược, mũi tên dính chặt vào huyết nhục, vết thương rỉ máu, dòng máu nhỏ theo mép cổ chậm rãi thấm ra. Tuy không lập tức mất mạng, nhưng cách tra tấn này quả thực độc ác và tàn nhẫn.
Nàng chậm rãi nâng mắt từ cổ lên khuôn mặt. Trong bóng tối, gương mặt ấy mơ hồ không rõ. Đột nhiên, người nọ bật dậy, máu từ kẽ ngón tay ôm cổ tuôn ra như suối. Ôn Lương Lương hoảng hốt, Cố Thiệu Trinh lập tức kéo nàng ra sau, mũi chân khẽ nhấc một thanh củi, đá mạnh về phía trước.
Thanh củi bay ngang, đập thẳng vào đầu gối người kia, vang lên một tiếng “rắc” giòn tan. Người nọ giương nanh múa vuốt, gào thét: “Ta phải giết ngươi, đồ súc sinh, ngươi không được chết tử tế đâu…”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT