“Phu nhân thực sự đã nói như vậy sao?” Cố Thiệu Trinh vừa đùa giỡn với con mèo trên tay, vừa khẽ vuốt ve lớp lông mềm mại trên cổ nó, đôi mắt hẹp dài ánh lên một tia vui mừng khó giấu.
Con mèo này càng ngày càng kén chọn, xảo quyệt, chỉ khi đói mới chịu kêu vài tiếng với hắn, ra vẻ thân thiết.
Cố Thiệu Trinh khẽ rung y phục, con mèo từ trên không trung lộn một vòng, bốn chân chạm đất, rồi uốn éo vòng eo mũm mĩm, thong dong bước đến khóm hoa, nằm dưới tán hoa chợp mắt.
“Vâng, phu nhân đau lòng khôn xiết. Một cây trâm đâm thẳng vào ngực Tam hoàng tử, nghe nói rất nguy hiểm. Chỉ là không rõ vì sao, Tam hoàng tử lại không để lộ chuyện này, ngay cả đại phu được mời cũng không phải ngự y.”
Còn có thể vì lý do gì? Hắn sợ Cao Quý phi biết chuyện, nổi giận lôi đình, càng không dung thứ cho Ôn Lương Lương.
Cố Thiệu Trinh vỗ tay, đứng dậy, khẽ đá con mèo trắng một cái, rồi nhướng mày nói: “Hắn tuy xấu xa, nhưng chưa đủ tàn nhẫn.”
Người được nhắc đến, dĩ nhiên là Tống Dục Tông.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play