Ngự sử trung thừa có một nữ nhi tên Phùng Diệu Hề, dáng người thướt tha, dung mạo tú lệ, rất hợp ý Cao Quý phi. Tống Dục Tông chỉ thoáng nhìn nàng ta một lần, liền lập tức định xuống hôn sự.
Cao Quý phi nhiều năm bị Hoàng hậu áp chế, nay đắc thế, khí chất và dáng vẻ hoàn toàn khác xưa, khắp nơi toát lên vẻ ung dung hoa quý, văn nhã thanh thản. Bà từ trên mái tóc rút xuống một cây kim trâm, đặt ngang trong lòng bàn tay, khẽ vẫy gọi Phùng Diệu Hề.
“Cây kim trâm này là vật năm xưa khi ta được phong phi, Hoàng thượng đã tự tay cài lên cho ta. Nay Dục Tông sắp thành thân, ta rất ưng ý ngươi. Mong rằng ngày sau ngươi và Dục Tông có thể phu thê hòa thuận, tương kính như tân.”
Cố Thiệu Trinh khẽ liếc nhìn Cao Quý phi, thấy bà một lời một câu đều xưng “ta”, trông có vẻ rất hưởng thụ, bất giác chuyển ánh mắt sang Tống Dục Tông đang ngồi đối diện.
So với vẻ an ổn điềm nhiên của Tống Dục Tông, Cao Quý phi thì lại có chút thiếu kiên nhẫn.
Kim trâm được cài vào mái tóc Phùng Diệu Hề, nàng ta đỏ mặt, tạ ơn xong, thong dong trở về chỗ ngồi, luôn cúi đầu rũ mi, dịu dàng hiền thục.
“Dục Tông, ta còn nhớ năm xưa, con từng nói với ta rằng, nếu ngày sau cưới thê tử, nhất định sẽ tự tay làm một món lễ vật tặng nàng. Mấy ngày trước nghe nói con đang tu sửa phủ đệ, lại suốt đêm chế tác thứ gì đó thú vị, chắc hẳn hôm nay định mang ra tặng.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play