Nếu Cố Hoài Khanh thực sự là người có trách nhiệm, ắt hẳn sẽ không để Tô Trân một mình chịu nhục trong thư phòng sau khi sự việc xảy ra.
Tính tình của Cố Nguyệt Oánh, cả phủ đều rõ. Nàng ta điêu ngoa, tùy hứng, muốn làm gì thì làm, chẳng ai ngăn nổi. Hôm nay, đúng lúc nàng ta dậy sớm hơn thường lệ. Trong khi Tô Úc còn đang say giấc, nàng ta đã rón rén rời phòng, suốt dọc đường nhảy nhót đến thư phòng, định cùng Cố Hoài Khanh bàn chuyện tiến cung dự tiệc.
Hoàng hậu bị phế, mẫu thân của Tam hoàng tử được phong làm Quý phi, tạm thời nắm quyền hậu cung. Vì Tống Dục Tông đã đến tuổi tuyển phi, Quý phi ban thiệp mời đến một số quan gia, lấy cớ ngắm hoa phẩm trà để xem mặt. Trước đây, Tống Dục Tông từng đích thân đến Cố phủ, chỉ vài câu đã khiến Cố Thiệu từ con chính thất bị giáng xuống con thứ. Theo đó, Cố Nguyệt Oánh cũng trở thành thứ nữ. Dù thế nào, Quý phi cũng chẳng gửi thiệp mời đến Cố phủ.
Nghĩ đến đây, Cố Nguyệt Oánh hung hăng liếc về phía Đông viện, xé khăn tay, lòng thầm tính toán ngày sau sẽ khiến người đó phải chịu khổ. Xưa nay, Tô Úc rất nuông chiều nàng ta, khiến nàng ta càng thêm kiêu ngạo, chẳng kiêng dè ai. Cố Nguyệt Oánh nhảy nhót đến trước cửa thư phòng, chưa kịp gõ cửa đã nghe bên trong có tiếng người nói chuyện. Nàng ta ngẩn ra, kinh ngạc. Trời vừa sáng, theo lý, phụ thân Cố Hoài Khanh hẳn chưa dậy, sao lại có giọng nữ tử vang lên?
Cố Nguyệt Oánh kiễng chân, ghé sát vào khe cửa, hé mắt nhìn. Bình phong ngã nghiêng trên sàn, y phục quấn quýt vương vãi khắp phòng, bàn gỗ lê nhiễm mực đen loang lổ, nghiên mực lăn lóc ở góc bàn. Trên sập, hai cánh tay trần ôm chặt nhau. Da thịt nữ tử mịn màng, còn nam nhân, chính là phụ thân Cố Hoài Khanh.
Máu nóng dồn lên đỉnh đầu, Cố Nguyệt Oánh đá tung cửa, xông thẳng đến bên sập. Cố Hoài Khanh giật mình, vội quay đầu kéo chăn gấm che người bên dưới. Chưa kịp mặc y phục, ông đã thấy Cố Nguyệt Oánh lật chăn, túm tóc Tô Trân kéo mạnh lên. Nàng ta đầu tiên kinh ngạc, sau đó hung hăng nhíu mày, mắng chửi:  
“Trân tỷ tỷ, ngươi thật không biết xấu hổ! Trước đây bám lấy ca ca, muốn làm tẩu tẩu của ta. Giờ lại đổi ý, không muốn làm tẩu tẩu mà muốn làm di nương của ta sao? Ngươi trốn cái gì mà trốn? Cữu phụ cữu mẫu mất rồi, mẫu thân thương ngươi nên mới nhận ngươi về. Vậy mà ngươi báo đáp bà ấy thế này? Ghê tởm! Nhìn thấy ngươi, ta chỉ cảm thấy ghê tởm!”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play