“Túc Dương? Còn đứng đó làm gì? Mau qua đây!” – “Triệu Khiêm” lên tiếng thúc giục.
Lúc này có kêu trời cũng vô ích, gọi mẹ cũng chẳng ai cứu, Túc Dương chỉ đành cắn răng chịu trận, dấn bước tiến về phía “Triệu Khiêm” với tinh thần… liều mạng.
“Triệu Khiêm” bắt đầu phát nhạc, yêu cầu Túc Dương nhảy một lần theo giai điệu.
Mặc dù trong lòng hiểu rõ đây chỉ là một dãy số liệu mô phỏng, nhưng vì quá giống người thật, Túc Dương vẫn có cảm giác mình đang được chính thầy Triệu Khiêm ngoài đời trực tiếp chỉ dạy.
Cậu khẩn trương đến mức đầu óc trống rỗng, mấy động tác đã học trước đó cũng quên sạch. Nhảy chưa được mấy nhịp, cậu đã đơ như tượng, mặt đỏ bừng, đứng bất động tại chỗ.
“Quên động tác à? Không sao, đừng căng thẳng.” – “Triệu Khiêm” ngừng nhạc, nhẹ giọng nói – “Chỉ cần cậu nhớ thật kỹ phần đầu của bài nhảy, hình thành phản xạ cơ bắp, thì kể cả có căng thẳng cũng vẫn nhảy được.”
Rồi y chốt hạ một câu:

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play