Giang Nguyệt Hà không ngờ rằng ông ta còn có chút lòng này, nhưng nhà họ Giang đã nghèo vậy rồi, bên chỗ cô ấy cũng không thiếu chút thịt khô này, vì thế từ chối: “Không cần, Đông Đông tuổi ăn tuổi lớn, chút thịt đó giữ lại cho thằng bé ăn đi.”
Giang Hướng Quân ngẫm lại cũng đúng, bây giờ các cô cũng không thiếu chút thịt ăn, nói không chừng Nguyệt Vi còn chẳng muốn nhận mấy thứ này, cho nên không nói thêm gì nữa.
Đông Đông biết cô phải đi, trong lòng quyến luyến không thôi, có cô ở nhà tính tình bà nội đã tốt lên không ít, những bạn nhỏ kia cũng chẳng dám bắt nạt cậu bé cả, nhưng quan trọng là ở nhà có rất nhiều kẹo, nhưng cậu bé biết cô phải đi kiếm tiền.
Cho nên cậu bé ngoan ngoãn, không hề nói không cho cô đi, mà chỉ ôm chặt cô ấy không buông.
Giang Nguyệt Hà dỗ dành cậu bé một lúc, sau đó vào phòng thu dọn đồ, một lát sau, Giang Tinh Quốc đi vào, hỏi cô ấy xin số điện thoại quán mì.
Thấy ánh mắt do dự của cô, Giang Tinh Quốc lại nói: “Không phải anh muốn vay tiền, anh cũng không nói với mẹ đâu, nếu không có chuyện gì anh cũng không gọi, anh chỉ sợ đến lúc đó Đông Đông tìm em, cho nên anh…”
Gần đây Giang Tinh Quốc đi theo ông cụ nhà họ Đường học nghề, anh ta tự nhận xét là mình làm khá tốt, ông cụ cũng khen anh ta học nhanh, học thêm một tháng nữa là anh ta đã có thể tự làm, anh ta cũng đã hỏi trước ông cụ, thứ này không cần tiền vốn, trên núi có trúc, chỉ cần tay chân nhanh nhẹn, làm được nhiều cũng kiếm được không tệ.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT