Bà ta vừa nói đến Giang Nguyệt Vi, Hứa Văn Thiến cũng không quá vui vẻ, vì thế nói: "Bà à, bà chủ chúng tôi rất tốt, tôi ăn ở đều ở chỗ này."
Bà lão lại nở nụ cười: "Trong xưởng kia không phải cũng như vậy sao? Nhà máy người ta trả còn hơn hai mươi đồng tiền lương, đến cuối năm còn có phúc lợi, ở chỗ này của cháu thấp quá rồi."
Nói xong một trận, lại cười nói: "Ta thấy đối diện hình như cũng sắp mở cửa hàng, cho nên vừa rồi tùy tiện hỏi một chút, người ta nói đến lúc đó mở cửa cho tiền khởi công là hai mươi đồng đấy, còn nói cửa hàng phát triển thì lên đến hai mươi lăm đồng."
Hứa Văn Thiến hơi híp mắt, đối diện hiện tại đã bắt đầu tuyển người sao? Chẳng qua bọn họ trang trí cũng sắp xong rồi, thêm hai ngày nữa là có thể mở cửa, tuyển người cũng là bình thường, nhưng những thứ này cô bé cũng không có hứng thú, cho nên cũng lười để ý đến bà lão này.
Bà lão kia nói nửa ngày cũng thấy cô bé không để ý, cuối cùng từ bỏ, ăn sủi cảo xong bèn đi tìm Tôn Thục Mẫn để kể tình hình.
Tôn Thục Mẫn không nghĩ tới Hứa Văn Thiến nghe được hai mươi lăm đồng tiền lương lại chẳng động lòng, cho nên vô cùng buồn bực, chẳng lẽ hai mươi lăm đồng mà cô bé vẫn không thèm?
Nếu như cô bé không động lòng, Tôn Thục Mẫn cũng không thể trắng trợn đi lôi kéo người, nếu không thì lại phải kết oán với Giang Nguyệt Vi, chỉ một lòng suy nghĩ, chờ bọn họ khai trương lại lên tiếng nói lần nữa, quản lý cửa hàng cho ba mươi đồng tiền lương, đến lúc đó nếu cô bé không tới thì đó chính là kẻ ngốc.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT